Chương 11

Thành Đạt vẫn đợi tôi dưới tầng một của công ty, thấy tôi lững thững đi ra thì Thành Đạt bảo: – Giờ về ăn là kịp bữa rồi đấy, chị Như Ngọc chắc là cũng về đến nhà rồi hả anh? Thành Đạt hỏi tôi như vậy vì lái xe nên quen hết mọi thói quen cũng như giờ giấc của mọi người trong nhà rồi. Đóng cửa xe cái phập tôi nói: – Hôm nay anh em mình đi ăn, ở nhà mãi cũng chán lắm. Có quán nào hay hay giới thiệu anh cái nào! – Dạ!...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận