Chương 2

Như Ngọc nói qua loa một chút rồi vào phòng tắm sau đó bảo hai người giúp việc làm cơm vì. Tôi xem hợp đồng rồi gọi điện cho thư ký bảo chỉnh sửa một chút rồi chuyển qua bên đối tác xem xét thế nào. Nếu bên họ đồng ý thì ký luôn. Ngoảnh mặt nhìn cái đồng hồ cũng đã gần mười rưỡi trưa rồi. Tôi cầm chai nước tăng lực tiến đến chỗ cái xe ô tô. Gõ cộp cộp vào cái cửa kính tôi nói: – Này uống nước đi chú mày! Kéo vội cái kính rồi mở luôn cửa Thành Đạt đi ra. Đây là lái xe của nhà tôi, hai mươi bảy tuổi, lái xe cũng thuộc dạng có số má nhưng nếu để đua thì không bằng tôi được tuy nhiên cũng được cái tiếng là đẹp trai và giỏi võ. Về khoản võ thì hơn hẳn tôi rồi. Đưa hai tay cầm lấy chai nước, Thành Đạt nhăn nhở nói: – Em xin… chiều nay có phải đi đâu không anh? – Chắc chiều nay chú mày đưa chị đi tập yoga thôi, anh tự lái xe đi! Thành Đạt gật gù ra vẻ hiểu chuyện rồi hỏi tiếp: – Thế anh đi cái Mer hay BMW ạ? – Anh đi con Ford của anh, em cứ lấy xe này đi nhé. Lại nói về chuyện xe cộ thì tôi là một người khá là đam mê xe, gọi là cuồng thì cũng không đúng nhưng ít ra tôi cũng có sáu bảy chiếc, không phải là hạng sang gì cả, chỉ có một cái Mer E300, một cái BMW 750Li, hai chiếc Ford 1 cái là Mustang và 1 cái là Explorer, một chiếc Audi A5 và cuối cùng là một chiếc Porsche Panamera. Như Ngọc thì hay lái chiếc Audi A7 của mình thỉnh thoảng thì đi bằng xe mà Thành Đạt lái thôi. Hai đứa con của tôi thì cũng thuộc dàng thích xe nhưng không thuộc dạng đam mê lắm, có xe nào thì chúng nó lái xe đấy. Gần mười hai giờ thì cái Ngọc với thằng Hoàng đi về. Vừa thấy bố mẹ ở nhà chúng nó chào rồi nhăn nhở kể chuyện. Hai bác giúp việc dọn cơm ra rồi cùng cả nhà ăn nuôn, thêm cả Thành Đạt lái xe nó. Thằng con tôi thì hợp tính ông anh này lắm, ăn xong là gạ ra nói chuyện rồi còn chỉ học đánh đấm nữa. Không hiểu sao tính thằng con trai này khác hẳn tôi. Tôi thì ngoài xe ra còn khoản gái nhưng thằng con tôi thì chỉ thích đánh đấm rồi phim ảnh chứ chẳng gái gú gì cả. Nghỉ ngơi đến tầm hai giờ chiều tôi qua phòng con Ngọc. Gõ cộc cộc cái cửa tôi bảo: – Bố vào được không con gái? Tiếng con Ngọc lanh lảnh vang lên: – Bố vào đi! Mở cửa vào thì tôi thấy con Ngọc đang nằm trên giường, tay thì tí toáy chiếc điện thoại. Ngắm nhìn con Ngọc tôi mới thấy con gái tôi đẹp. Thừa hưởng được nét đẹp của Như Ngọc nên Ngọc trắng vô cùng. Mười sáu rồi ngực cũng phát triển nhưng không thể nào đồ sộ bằng của Như Ngọc được. Cái mà Ngọc hơn Như Ngọc chính là chiều cao. Vợ tôi cao một mét sáu hai nhưng Như Ngọc hơn vợ tôi những năm phân cao đến một mét sáu bảy. Có lẽ nó mang theo gen của bố nó nên mới cao thế. Tôi hất hàm bảo nó: – Chơi cái gì vậy con? – À mấy game bắn súng cùng với tụi bạn ấy mà! Trò này hay phết! Tôi cười hì hì bảo: – Thế hôm nào cho bố chơi cùng nhé! Nó bĩu môi bảo: – Bố già rồi chơi sao được mấy cái trò này! – Này! Hơi nhầm bố rồi nhé, trông thế này thôi vẫn còn xì tin lắm đấy. Thế chiều nay có đi học không? – Con không! Tối mới đi học thêm thôi. – Thế chiều nay đi qua mấy chi nhánh với bố được không? Ngọc khá hứng thú với chuyện kinh doanh nên nói: – Được bố ạ! Nhưng với một điều kiện. Tôi cười hì hì vì tính Ngọc luôn là như vậy, muốn yêu cầu một điều gì thì luôn có một điều kiện. Tôi gật đầu bảo: – Thế điều kiện gì nào? – Con muốn… làm ăn với mấy đứa bạn, thiếu vốn quá hì hì… bố cấp vốn cho con nhé! Tôi tặc lưỡi hỏi: – Đầu tư mở cái gì thế? – Bí mật… nhưng đảm bảo với bố là lãi hơn nữa cũng không cần nhiều vốn lắm đâu. – Được rồi nhưng không cần nhiều vốn là bao nhiêu? Ngọc có vẻ hơi lưỡng lự nhưng lí nhí nói: – Hai mươi triệu được không bố? Tôi cười hì hì rồi bảo lại: – Cấp cho năm mươi triệu nhưng sau năm tháng phải có lãi ròng nhé con nhé, không có lãi là bố nghỉ đấy. – Yêu bố quá cơ! Nó quẳng cái máy sang một bên rồi ôm tôi. Mùi của con gái nhẹ nhẹ đưa vào mũi khiến con cặc trong quần bỗng nhiên gồ lên một chút.
0 bình luận