Chương 4

Văn Lâm nhìn rõ thấy cặp mông trắng ngần đang ngoe nguẩy kỳ cọ. Nó đưa tay vào quần xoa nhẹ con cu đang cương cứng. Như Hà dội nước lên người, rồi xoay lại về phía Văn Lâm, lúc này nó có thể thấy rõ cặp vú to hơi xệ, cùng con bướm đã tỉa tót lông kỹ càng của Như Hà. Như Hà dùng khăn lau người rồi mặc chiếc quần lót ren màu đỏ vào. Thấy vậy, Văn Lâm liền nhanh chân đi vào phòng. – Mày đi tè gì lâu vậy? – Tuấn Kiệt hỏi. – À không, tao về nhé – Văn Lâm lấy cặp rồi ra về. Một hôm, Tuấn Kiệt đang trông em thì thấy Đạt người nóng hỏi, có biểu hiện bị sốt, liền chạy đi gọi mẹ. – Mẹ ơi, Đạt bị sốt hay sao đó, con thấy người nó nóng lắm – Tuấn Kiệt nói. – Chờ mẹ chút – Như Hà đang trong phòng tắm nghe thế liền lau người, mặc nhanh quần áo vào rồi chạy vào xem. Như Hà lo lắng khi thấy cơ thể Đạt nóng bừng, liền lấy thuốc hạ sốt cho con uống. Như Hà mở tủ xem tiền, thở dài vì đã gần hết, mà còn hơn tuần nữa mới có lương. Nếu con không khỏi thì cũng không có tiền đưa con đi khám. – Con đi qua nhà Văn Lâm chơi chút đi, tới giờ cơm rồi về – Như Hà nói. – Dạ, mà sao vậy mẹ? – Tuấn Kiệt hỏi, vì thấy tự dưng em đang bệnh mẹ lại bảo mình đi chơi. – Nghe lời mẹ đi, tới giờ cơm hãy về. Tuấn Kiệt đành đi qua nhà Văn Lâm chơi. Cả buổi chiều nó cứ thắc mắc tại sao mẹ lại bảo nó đi chơi, mẹ ở nhà làm gì lúc này, những suy nghĩ cứ quẩn quanh trong đầu nó. Thấy đã đến giờ cơm, nó đi nhanh về nhà. Bỗng thấy một đôi giày lạ trước cửa. Nhìn quanh phòng khách không thấy ai, nó định bước vào phòng nhưng linh Tuấn Kiệtnh mách bảo, nó đi nhẹ qua bên hông nhà, nhìn vào một lỗ hổng trên vách. Nó như chết đứng khi thấy mẹ nó đang quỳ dưới sàn, đứng bên cạnh là bạn của ông ngoại. Cả hai không mảnh vải che thân, mẹ đang bú mút con cu của ông ta. – Ahh… – Ông ta rút cu ra bắn Văn Lâmh vào mặt của Như Hà. Sau đó lấy quần áo mặc vào, cầm ví để trên bàn móc ra vài tờ tiền ném xuống sàn. – Bác cho con thêm một ít, con của con bị bệnh – mẹ nó nhặt tiền rồi nói.
0 bình luận