Chương 49
Khi anh Trọng ra đi thì tôi vẫn tiếp tục cuộc sống trầm lặng của tôi như một người máy… tôi vẫn đi học hằng ngày, vẫn ăn vẫn uống như thường lệ… xem như là sự ra đi của anh không ảnh hưởng gì đến tôi. Phải mất đến cả tháng sau, khi tôi có dịp bước ra sau vườn và nhìn lại cái bụi rậm nơi tôi đã quen anh, khi tôi nghe đau thắt trong lồng ngực… thì lúc đó tôi mới bồi hồi nhận ra là anh đã chiếm lĩnh con tim của tôi từ lúc...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận