Chương 47
Anh thật là tâm lý! Anh biết phải làm gì để đứa con gái thiếu kinh nghiệm đời như tôi bị mê hoặc. Tôi tin tưởng anh nên hôm sau khi gặp lại anh và thằng Tuấn đằng sau vườn, tôi không còn đề phòng nữa… và khi anh hóm hỉnh biểu tôi cho anh xem trò chơi của tôi với thằng Tuấn thì tôi chỉ do dự một chút rồi tôi bằng lòng nắm lấy con cu của thằng Tuấn mà vộc chơi như thường lệ… Anh nhìn xem, không nói một lời rồi anh ngồi dựa vào gốc...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận