Chương 43
Nhờ vậy mà sau một lúc khóc cho đã đời, tôi cảm thấy nhẹ hẳn. Lúc đó Mẹ Kim mới nhẹ nhàng trò chuyện với tôi, giúp tôi tìm lại được bình tĩnh. Mẹ Kim mỉm cười: – Con đã cho Mẹ một món quà thật tuyệt vời… Mẹ rất hãnh diện được là người đầu tiên làm cho con được sung sướng như vậy. Với kiến thức mà tôi có lúc đó, tôi đã biết cái gì vừa xảy ra cho tôi nên tôi vừa mừng vừa hổ thẹn, tôi vùng vằn rút đầu vào lòng của Mẹ Kim...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận