Chương 1
Tối hôm đó, chồng tôi mượn được từ ai đó một DVD đem về nhà với tựa phim (tiếng Pháp) là « Attention, une femme peut en cacher une autre ». Tôi xem xong mà bàng hoàng, rúng động. Trong phim, Alice là một người phụ nữ rất tân tiến, đặc điểm của cô ta là có đến hai mái ấm gia đình ở hai thành phố khác nhau. Alice rất hạnh phúc dù phải chật vật để sắp xếp hai « cuộc sống » khác nhau với hai người chồng không hề biết nhau.
Tôi nhớ lại cách đây mấy tuần tôi cũng đã bồi hồi khi được đọc một bài báo về một dân tộc ở miền bắc Ấn Độ nơi mà những người đàn bà thường có đến vài người chồng sống chung trong một căn nhà. Tôi đã bàng hoàng nhìn tấm ảnh chụp một người đàn bà cười hạnh phúc bên cạnh 5 người chồng và đám con.
Chồng tôi nhận ra sự bàng hoàng của tôi, anh nắm tay tôi:
– Em thích phim này lắm phải không?
Tôi mỉm cười đặt đầu lên vai anh…
Tôi là Ngọc Hà, một người đàn bà như bao người đàn bà khác ở lứa tuổi 32, cái tuổi huy hoàng của người phụ nữ. Tôi có tất cả, một người chồng tuyệt vời, một đứa con gái dễ thương, một sự nghiệp suôn sẻ, một cuộc sống vật chất trên mức bình thường ở Sài Gòn này…
Nhưng…
Nhưng tôi vẫn cảm thấy như mình thiếu vắng cái gì đó, một cái gì đó không tên, không hình bóng, không rõ ràng… một sự thiếu vắng làm tôi không được hạnh phúc hoàn toàn.
Chồng tôi lại hỏi:
– Em có thấy thích được sống như cô Alice trong phim không?
Tôi làm thinh không trả lời.
Chồng tôi cười hiền hòa:
– Nếu em thích thì anh mong là em có được cơ hội để trải nghiệm một cuộc sống như vậy.
Tôi nhìn anh:
– Bộ anh không ghen hay sao?
– Em biết rồi mà, anh thấy ghen là một điều quá vô lý. Em có phải là vật sở hữu của anh đâu? Anh làm gì có quyền mà đòi hỏi em chỉ thuộc về anh?
Anh lại tiếp:
– Em vui là anh vui rồi!
Tôi mỉm cười sung sướng.
Đêm đó, tôi trằn trọc ngủ không được, tôi thầm tự hỏi: Có phải đã đến lúc tôi nên có can đảm để tự cởi trói cho mình? Dám đi tìm hướng mới cho mình. Tôi có quyền có hạnh phúc hoàn toàn theo ý tưởng của tôi chứ! Gần sáng thì tôi quyết định, nếu có cơ hội thì tôi sẽ chấp nhận thử có quan hệ với một người đàn ông khác hơn là chồng tôi. Nhất là chồng tôi đã gián tiếp bật đèn xanh cho tôi rồi.
Câu chuyện xảy ra cách đây mấy tuần, tưởng đâu đó là chuyện tâm lý của người trí thức, nói cho vui, nói cho qua… vậy mà rồi nó lại có có hậu quả không ngờ!
Chiều hôm đó vợ chồng thằng Tuấn Kiệt đền thăm hai vợ chồng tôi. Tuấn Kiệt là đứa em trai của chồng tôi. Nó nhỏ hơn tôi 4 tuổi và nó vừa lấy vợ năm ngoái. Tôi rất thích thằng Tuấn Kiệt vì nó bảnh trai mà lại rất lịch sự. Vợ nó thì tuy có nhan sắc hơn người nhưng lại rất đanh đá.
Chồng tôi hay nói:
– Thằng Tuấn Kiệt tuy là một thằng đào hoa, rất được lòng đàn bà con gái nhưng không hiểu sao nó lại lấy một con vợ như sư tử Hà Đông, anh dám bảo đảm là nó không bao giờ dám nhìn một người đàn bà nào khác vì nếu không vợ nó xé xác nó ra trăm mảnh!
Tôi lắc đầu không tin, làm chồng tôi cười:
– Em mà kiếm ra người đàn bà nào làm thằng Tuấn Kiệt sa ngã thì anh chịu thua em.
Chính câu nói đó của chồng tôi, kèm theo cuộc nói chuyện sau khi xem phim về cô Alice (với diễn viên Miou – Miou) đã làm tôi rạo rực. Tôi biết là mình rất có cảm tình với thằng Tuấn Kiệt. Từ lúc về nhà chồng tôi đã có mối liên hệ rất tốt với nó. Tôi nghĩ nó cũng vậy: Lúc nào nó cũng bày tỏ lòng quý mến, sự nể vì của nó đối với tôi. Đã có nhiều dịp hai chị em chia sẻ với nhau nhiều chuyện đã làm mối thân tình được thắt chặt hơn.
0 bình luận