Chương 97

Rồi kẻ trước người sau chạy theo cầu thang một mạch xuống dưới phòng khách, chỗ tôi ngồi. Rượt nhau chán chê, phá cho tài liệu tôi bay tung tóe xong, con bé lại hồn nhiên đi lên nhà như chưa co chuyện gì. – Đứng lại! Thu dọn hết những gì cháu vừa gây ra, ngay! – Tôi bực bội. – Thu dọn? Ai bảo chú ngồi đó cho nó bay chứ đâu phải tại bọn cháu! – Con bé ngây thơ. – Đúng là ông già điên – Thằng bé phụ họa. Rồi cả 2 đi lên nhà...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận