Chương 6

“Đúng vậy, nhưng bây giờ con đã là một thanh niên rồi, con nên có một chút gì đó… phá cách… như hẹn hò và yêu vài cô gái chẳng hạn.” “Con không thể tin được là mẹ lại nói như vậy.” Tuấn Kiệt nói, mặt nó lộ vẻ ngạc nhiên và thú vị. Đột nhiên mặt nó chuyển sang nghiêm trọng và Tuấn Kiệt nói.”Và con nghĩ những cô gái tuổi con chưa đủ chín chắn.” Ngọc Hà phá lên cười. Và nàng nhanh chóng che miệng lại vì ngại ngùng do mình cười quá to “Sao mẹ lại cười?” Tuấn Kiệt hơi tự ái “Xin lỗi. Do mẹ chỉ nghe con gái nói như vậy về con trai, của con hình như ngược lại…” “Đúng vậy.” Và nụ cười tắt nấm trên mặt Ngọc Hà khi nàng nói.”Mẹ biết con có vẻ già dặn hơn tuổi. Nhưng mẹ nghĩ con cũng có thể kiếm cho mình một cô bạn gái như vậy.” “Có lẽ vậy, nhưng họ vừa ít, vừa xa con nữa.” Ngọc Hà hơi khựng lại trước khi nàng tiếp tục hỏi. Thế nhưng… còn về… tình dục… thì sao?” Ngọc Hà hơi bối rối. “Mẹ… !” Tuấn Kiệt rên.”Mẹ đáng lẽ không nên hỏi con những câu như vậy.” Bây giờ đến lượt Ngọc Hà thể hiện sự khác lạ trên mặt. Nàn nắm tay con và nói.”Mẹ biết, nhưng do không có cha con ở đây… mẹ nghĩ… mẹ nghĩ mình nên chia sẻ với con một số thứ.” Điều này thật khó hơn nàng tưởng tượng.”Mẹ đã phá hỏng tất cả.” Nước mắt bắt đầu rơi từ khuôn mặt xinh đẹp của Ngọc Hà “Mẹ có lo lắng quá không?” Tuấn Kiệt cầm tay mẹ nó thật chặt và cười “Đúng vậy. Mẹ bây giờ vừa là mẹ, vừa là ba con. Còn ba con thì đã lấy vợ ở nơi khác, ông ấy sẽ không về đây để chia sẻ những thứ này với con… còn mẹ thì không biết gì về những chuyện của con trai tuổi con cả…” Một sự yên lặng kéo dài khi Ngọc Hà ngừng nói và Tuấn Kiệt đang nhìn nàng với khuôn mặt ngơ ngác như muốn hỏi nàng điều gì. Ngọc Hà cố gắng để con chia sẻ cảm xúc với mình. Nhưng đôi khi nàng cầu trời nó không làm vậy. Thật là khó chịu, và hơi điên rồ khi phải nuôi dạy một cậu trai đang tuổi trưởng thành một mình. Cuối cùng Tuấn Kiệt hít một hơi thật sâu và nói.”Được thôi, nếu con mẹ muốn con nói chuyện với mẹ như với bố thì con sẽ nói, nhưng mẹ đừng hoảng hồn đấy.” Ngọc Hà cười với đôi mắt mở to.”Mẹ không hứa đâu đấy.”
0 bình luận