Chương 5

Ngọc Hà hoàn thành nốt phần trang điểm của mình trước khi nàng nhanh chóng rời khỏi phòng. Khi nàng xuống phía dưới, Ngọc Hà hết sức ngạc nhiên vì bộ đồ mà Tuấn Kiệt đang mặc. Tuấn Kiệt rất ít khi mặc bộ đồ lịch sự như vậy. Ngọc Hà thật không tin nổi.”Rất đẹp.” Ngọc Hà nói. Nàng nhớ rằng Tuấn Kiệt chỉ mặc bồ đồ đó trong những dịp trang trọng, và hình như Tuấn Kiệt mới mặc cho đám cưới 1 người bạn cách đây vài tháng Ngọc Hà đang mặc một cái quần may hơi thụng và một áo khoác ngang hông “Chà, mẹ trông cũng tuyệt lắm” Tuấn Kiệt nịnh “Cảm ơn.” Ngọc Hà đáp lại và đột nhiên lời khen ngợi của Tuấn Kiệt làm 2 núm vú của nàng cương cứng lên sau lớp áo khoác. Ngọc Hà tự cho rằng đó là sự háo hức đối với một người hay ở nhà như nàng. Nhưng khi nàng cảm thấy quần lót đang cọ sát lên hạt le và cảm giác sướng khoái chạy dọc khắp người thì Ngọc Hà nghĩ khác. Điều đó làm người Ngọc Hà hơi run lên “Mẹ không sao chứ?” Tuấn Kiệt hỏi “Không sao… đâu, mẹ hơi nhức đầu, có lẽ do đói bụng đó con…” Ngọc Hà nhanh chóng trả lời. Nàng với tay lấy áo len và nhanh chóng quay mặc đi để tránh Tuấn Kiệt thấy bộ mặt đỏ bừng của mình. Tuấn Kiệt chỉ mất vài phút để lái xe tới nhà hàng và ngồi đợi thức ăn trong căn phòng riêng mà họ đã đặt sẵn. Tuấn Kiệt gọi một lon Coca còn Ngọc Hà gọi một loại rượu vang. Nàng cần cái gì đó để lấy bình tĩnh sau một ngày dài đầy những cảm giác khác lạ mà con nàng đã mang lại… Trong vòng vài phút, họ ăn trong yên lặng và Ngọc Hà cũng uống thêm một ít nữa để xua đi cảm giác đó. “Con có gì để kể cho mẹ không Tuấn Kiệt?!” Ngọc Hà hỏi “Bất cứ thứ gì mẹ muốn nghe.” Tuấn Kiệt đáp trả kèm với nụ cười tươi “Mẹ đang thắc mắc… tại sao con không… hẹn hò nữa… Ý mẹ là con lại đi ăn với mẹ vào tối Chủ Nhật.” Ngọc Hà hỏi Tuấn Kiệt có vẻ hơi bất ngờ và bối rối.”Sao mẹ hỏi lạ vậy?!.” “Mẹ biết. Nhưng phải lo lắng thôi. Bổn phận của người mẹ mà… Con lại đi với mẹ trong khi… có biết bao cô gái trẻ và xinh đẹp quanh con…” “Thỉnh thoảng con cũng có hẹn hò mà, như cách đây 2 tuần con cũng hẹn với một bạn.” “Đúng rồi, hôm đó con về tới nhà lúc 11h.” “Mẹ ơi, hình như bà mẹ nào cũng thích con của họ về nhà sớm.”
0 bình luận