Chương 9: Tự mút vú

Bờ vai Ngọc Linh khá mềm mại, phần cổ thì mảnh mai, sau đó nhìn vào vẻ đẹp quyến rũ như tội phạm của cô, Mai Văn Thắng nuốt một ngụm nước bọt lớn, làm cho những người khác nghe thấy thì cười giòn tan! Nhìn thấy phản ứng của mọi người, Đặng Ngọc Linh cười ha ha, cô cũng biết bọn họ đang nghĩ gì, dù sao đàn ông và đàn bà trong khu thôn quê mùa này chắc chắn không thể thành thật mà gặp nhau, chứ đừng nói đến ở đại sảnh dưới công chúng. Ngọc Linh quyết định cho những người già cứng đầu một chút kích thích, vì vậy cô giữ bộ ngực của mình bằng cả hai tay, lần này cặp ngực đẫy đà của cô nằm trên lòng bàn tay nâng lên cao hơn, tư thế cám dỗ này chỉ đơn giản là trần truồng quyến rũ. Đặng Ngọc Linh ôm bộ ngực đẹp của mình, sau đó hướng về phía mọi người đi qua, mọi người nhìn thấy trên ngực cô ấy có hai quả anh đào, làm cho cổ họng của mọi người có chút khô khan, trong lòng thầm nghĩ nếu mút nó vào trong miệng sẽ có cảm giác như thế nào? Mọi người nhìn về phía Ngọc Linh, sau đó lại nhìn về phía hai viên anh đào trên ngực cô, chỉ thấy ngực của Ngọc Linh không ngừng run rẩy, sau đó mọi người đều nhìn thấy Ngọc Linh mở miệng ngậm lấy viên anh đào bên trái. Mọi người đều nhìn chằm chằm, không thể tin được cảnh tượng trước mắt. “Nó rất mềm, rất ngon.” Ngọc Linh vui vẻ nói. Nói xong, Ngọc Linh lại ngậm quả anh đào bên phải vào miệng, lúc này ngực cô không ngừng run rẩy, cảnh này làm cho tất cả những người đàn ông trong phòng đều khôngk dám nhìn Ngọc Linh. Họ nhìn thấy Ngọc Linh ngậm bên này một chút, sau đó lại nhả ra ngậm bên còn lại vào. Nói chung Đặng Ngọc Linh giống như đang ăn kẹo, không ngừng nuốt hai quả anh đào vào miệng của mình, nhìn thấy những người đàn ông này vẫn ở lại, họ chưa bao giờ biết có thể có một người phụ nữ quyến rũ như vậy. Lúc này trong đầu mọi người đều vang vọng những câu nói: Thật là ngon, thật là ngon. “Ahhhhh…” một tiếng kêu vang đột ngột vang lên, chỉ thấy hai bàn tay của Lò Văn Tùng che đi hai chân, khuôn mặt nhăn lại xấu xí, cơ thể co thắt, trên khuôn mặt biểu hiện sự đau đớn. “A ha ha ha ha ha…” Mọi người đều đứng dậy cười ha ha. Sau khi mọi người cười đủ thì nghe tiếng nói đau đớn của Lò Văn Tùng truyền vào tai: “A không được, con cặc của tôi sắp nổ tung rồi.” Mọi người nhìn thấy sắc mặt của người đàn ông này trở nên xấu xí, hơn nữa vẻ mặt lại vô cùng đau đớn, đều nhịn không được mà cười lớn, chỉ có Đặng Ngọc Linh vẫn mỉm cười nhìn ông ta. “Được rồi, tôi sẽ cởi quần ra!” Đặng Ngọc Linh nói: “Các người không được phép nhìn trộm, nếu như tôi phát hiện ra, tôi sẽ nhét thứ này vào miệng các người!” Mọi người nghe những lời này, nhanh chóng chuyển ánh mắt sang nơi khác, nhưng khóe miệng lại nhếch lên một nụ cười ác quỷ. Đặng Ngọc Linh dùng tay từ từ cởi thắt lưng của mình ra, quần dài được tụt xuống. “Oaaaaa…” Một tiếng hô lớn, đôi chân trắng hồng của Ngọc Linh lộ ra, trong ánh nắng mặt trời tỏa ra ánh sáng của sự cám dỗ, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm. Đặng Ngọc Linh từ từ cởi quần ra, lộ ra quần lót màu hồng. Mọi người một lần nữa hít khí lạnh, nhịp tim bắt đầu rối loạn, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mặt, tất cả không thể không nuốt nước bọt. Trước mặt Đặng Ngọc Linh là đỉnh núi tròn tròn trần truồng, bờ vai trắng mịn, da trắng mịn màng, eo mịn màng, lưng mịn màng, mông mịn màng, phần đùi cũng mịn màng, đây quả thực là một bức tranh tuyệt vời, khiến người ta nhìn vào mà trong lòng không ngừng ngứa ngáy, không thể chờ đợi để vội vã lên sờ soạng. Máu mũi của tất cả mọi người gần như phun ra. Đặng Ngọc Linh dường như đã quen với cảnh tượng như vậy, từ từ ngồi xổm xuống, cởi bỏ quần lót nhỏ bé của mình, sau đó kéo một chân trắng ngọc ra, móng chân của Đặng Ngọc Linh sơn màu sắc rực rỡ, trông vô cùng xinh đẹp, khiến người ta nhìn vào mà muốn nảy sinh yêu thương. “Oaaaaa…” Lại một tiếng hô nữa vang lên, làm cho quãng giọng của mọi người được nâng cao hơn trước, bởi vì vào thời điểm này, Ngọc Linh đã cởi quần lót bên trong của mình ra, những nơi bí mật nhất của cô cũng đã lộ ra. Đặng Ngọc Linh cũng không cảm thấy xấu hổ, mà là cố tình làm lộ cái lỗ lồn của mình ra để mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng, một đám quê mùa ở đây nào đã thấy được cảnh tượng như vậy trong đời, đều sáp gần đầu lại để xem, hơn nữa khuôn mặt đều đỏ ửng như một quả đào chín, mỗi con mắt đều nhìn chằm chằm vào cái lỗ lồn trên người Đặng Ngọc Linh, lúc nhìn thấy lỗ lồn mềm mại của Đặng Ngọc Linh, mọi người đều nuốt một ngụm nước bọt, tựa như một đám sói đói được thấy đồ ăn. Đặng Ngọc Linh bị nhìn hình như cũng có chút ngại ngùng, nhưng cô không trốn tránh, dù sao cũng đã làm được điều này thì ngượng ngùng còn có mục đích gì?
0 bình luận