Chương 117: Dưới Tán Ngọc Lan

Chị Hoài cũng lương theo lực kéo của tôi ngồi vào trong lòng tôi nhưng cũng quay đầu mà hỏi lại: – Làm cái gì thế! Để yên cho chị ăn nào! Đổ bây giờ! – Cầm chắc thì làm sao mà đổ được, để em liếm cái lồn của chị nào. Thèm không thể nào mà chịu nổi được nữa rồi đây này! – Thèm cái gì mà thèm, chỉ linh tinh thôi. Vừa nói như vậy nhưng bàn tay tôi cũng chầm chậm mà luồn vào bên trong rồi xoa xoa hai cái núm tí lấp ló sau...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận