Chương 2: Tự Tin Lên, Thằng Đàn Ông!

Sáng hôm sau, Jackie chuẩn bị đi làm. Tủ quần áo của anh như showroom thời trang: vest may đo, đồng hồ Rolex, giày da bóng loáng. Anh chọn một bộ vest xám đậm, áo sơ mi trắng ôm sát, làm nổi bật cơ bắp cuồn cuộn. Khi cài cúc, anh phải cẩn thận kẻo rách áo, cảm giác vừa lạ vừa sướng. Nhìn mình trong gương, Jackie không tin nổi. Người đàn ông này không chỉ đẹp trai, mà còn toát lên khí chất quyền lực, như thể sinh ra để thống trị. “Đù, đẹp trai vãi!” anh lẩm bẩm, nhếch môi cười. Lần đầu tiên, anh cảm thấy tự tin, dù chỉ một chút. Tòa nhà công ty luật ở quận 1 là một công trình kính lấp lánh, cao chót vót. Jackie bước vào sảnh, cảm nhận những ánh mắt đổ dồn. Cô lễ tân xinh xắn mỉm cười, mắt lấp lánh: “Chào anh Jackie, hôm nay anh đẹp trai quá!” Jackie gật đầu, cố giữ vẻ cool ngầu, nhưng trong lòng rạo rực. Minh, bạn thân của Jackie, vỗ vai anh đánh bộp: “Đù má, mày hôm nay lên đồ ghê! Có vụ gì hot hả bro?” Jackie cười gượng: “Bình thường thôi, mới ngủ dậy là thế này rồi.” Minh phá lên cười: “Thằng chó, giả bộ khiêm tốn! Tối nay đi bar với tao, có mấy em ngon lắm!” Jackie gật đầu, dù trong lòng vẫn lo. Anh sợ bị lộ, sợ ai đó nhận ra anh không phải “Jackie thật”. Buổi họp sáng đó là cơn ác mộng. Jackie ngồi trong phòng họp sang trọng, xung quanh là các luật sư kỳ cựu và khách hàng quan trọng. Anh lật hồ sơ, cố đọc lướt ghi chú của Jackie trước đây. May mắn, đầu óc Bảo Lâm vẫn sắc bén. Khi một ông khách hỏi về vụ kiện, anh trả lời trơn tru, giọng trầm ấm vang lên khiến cả phòng im lặng. “Tôi đề xuất ta tập trung vào điều khoản hợp đồng này,” Jackie nói, chỉ vào hồ sơ. “Nếu khai thác đúng, đối thủ sẽ không có đường lui.” Mọi người gật gù, nhưng ánh mắt của Mai, nữ đồng nghiệp ngồi đối diện, khiến anh nóng ran. Mai xinh đẹp, váy công sở ôm sát khoe cặp mông cong và vòng một căng tròn. Cô liếc anh, môi bóng loáng khẽ cong: “Jackie hôm nay sắc bén ghê, làm em ngưỡng mộ quá.” Jackie cười, tim đập thình thịch: “Cảm ơn, Mai. Tại em truyền cảm hứng đó.” Mai đỏ mặt, cúi đầu, nhưng ánh mắt cô đầy ý tứ. Sau giờ làm, Minh rủ Jackie đi ăn. Họ đến một nhà hàng sang trọng ở quận 1, nơi Jackie lần đầu thử bò Wagyu và rượu vang đỏ. Minh kể về những buổi tiệc ở bar, những cô gái nóng bỏng, và cả những lần “đi đường quyền” với mấy em cave. “Mày không biết đâu,” Minh thì thào, mắt sáng rực. “Có con nhỏ ở bar X, mông to như cái lu, bú cặc phê lòi! Mày phải thử, không là tiếc cả đời!” Jackie cười, vừa tò mò vừa rạo rực. Anh nhận ra cơ thể này không chỉ thay đổi ngoại hình, mà còn mở ra một thế giới mới – thế giới của dục vọng, quyền lực, và những cám dỗ dâm dục. “Tao ổn,” Jackie nói, nhấp ly rượu. “Nhưng tối nay đi bar với mày, coi có gì hot không.” Minh vỗ tay: “Đó, vậy mới là Jackie chứ! Thằng này mà chịu chơi là cả Sài Gòn quỳ!” Tối đó, về căn hộ, Jackie cởi áo sơ mi, đứng trước gương. Anh ngắm cơ thể đen bóng, cơ bắp căng cứng, và “thằng nhỏ” 25cm khiến anh vừa ngượng vừa tự hào. Anh chạm vào cơ bụng, cảm giác sức mạnh lan tỏa. Rồi anh lướt tay xuống dưới, tưởng tượng một cô gái quỳ trước mặt, mút lấy “vũ khí” của mình. Cảm giác nứng ran lên, khiến anh phải vào phòng tắm, để nước lạnh dập tắt lửa dục. “Mày là Jackie,” anh tự nhủ. “Và mày sẽ khiến tụi nó phát điên vì mày.” Với ý nghĩ đó, anh nhếch môi, sẵn sàng cho những ngày dâm dục sắp tới.
0 bình luận