Chương 308: Thống Trị Hoàn Toàn

Tiêu Huân Nhi nằm bất lực, cơ thể run rẩy vì đau đớn và tủi nhục, ánh mắt lấp lánh sự tuyệt vọng. Nước mắt lăn dài trên má, như những viên ngọc vỡ, ánh mắt đã mất đi ánh sáng kiên cường từng có. Cô thì thầm, giọng nghẹn ngào: “Tiêu Viêm… ta không còn xứng với anh…” Lời cầu xin của cô, yếu ớt và đầy tủi nhục, chỉ khiến Bảo Lâm cười lớn, ánh mắt lóe lên sự tà ác, nụ cười tàn nhẫn như một lưỡi dao sắc bén cắt vào tâm hồn cô. “Không xứng?...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận