Chương 10: Sức Mạnh Và Tham Vọng

Bảo Lâm đứng giữa bãi trại tan hoang, xung quanh là những thân hình bất tỉnh của nhóm dong binh. Hai tên Đấu Giả tam tinh, vốn là mối đe dọa lớn nhất, giờ nằm gục dưới đất, máu loang lổ trên trang phục rách rưới. Tên canh gác vẫn bất tỉnh gần gốc cây, và nữ dong binh yếu hơn đã biến mất vào rừng, để lại tiếng hét hoảng loạn vang vọng. Bảo Lâm không bận tâm đến họ. Tất cả sự chú ý của anh giờ đây tập trung vào Linh Nhi, nữ nhân phụ trợ đứng trước mặt, với khuôn mặt tái nhợt và ánh mắt đầy sợ hãi xen lẫn phẫn nộ. Linh Nhi nắm chặt con dao nhỏ, nhưng tay cô run rẩy đến mức khó giữ nổi. Đấu Khí thất đoạn của cô quá yếu để chống lại một Đấu Linh tam tinh như anh. Bảo Lâm bước chậm rãi về phía cô, mỗi bước chân như mang theo áp lực vô hình, khiến cô lùi lại cho đến khi lưng chạm vào một gốc cây. “Đừng… đừng lại gần!” cô hét lên, giọng lạc đi vì sợ hãi, nhưng ánh mắt vẫn cố tỏ ra kiên cường. Cô giơ con dao lên, đấu khí yếu ớt bùng lên quanh người, như một nỗ lực tuyệt vọng để tự vệ. Bảo Lâm dừng lại, cách cô vài mét, quan sát cô từ đầu đến chân. Mái tóc đen dài, khuôn mặt thanh tú, và thân hình quyến rũ khiến anh nhếch môi. “Một cô gái xinh đẹp thế này, lại rơi vào tay ta… Số phận đúng là ưu ái,” anh nghĩ. Anh không vội tấn công, mà muốn kéo dài khoảnh khắc này, tận hưởng cảm giác thống trị. Anh biết Hắc Ám Trùng trong nhẫn trữ vật có thể khiến cô trở thành con rối, nhưng anh muốn cô tự nguyện khuất phục trước—hoặc ít nhất, là khuất phục vì sợ hãi. Sự tàn nhẫn trong anh, được tôi luyện qua những ngày sinh tồn trong rừng và ký ức của Bảo Lâm cũ, khiến anh thích thú với trò chơi quyền lực này. “Thả dao xuống, ta có thể tha cho ngươi,” anh nói, giọng trầm và lạnh lẽo, nhưng ánh mắt lại ẩn chứa một tia nguy hiểm. Linh Nhi lắc đầu, siết chặt con dao. “Ta宁愿 chết cũng không để ngươi chạm vào!” cô hét lên, lao tới với chút đấu khí còn lại, nhắm con dao vào ngực anh. Động tác của cô nhanh nhẹn, cho thấy cô từng được huấn luyện, nhưng với Bảo Lâm, nó chậm chạp như trò trẻ con. Anh bật cười, nghiêng người né sang một bên, rồi tung một cú đá nhẹ vào cổ tay cô. Con dao rơi xuống đất, và Linh Nhi ngã quỵ, ôm tay rên rỉ, ánh mắt đầy phẫn nộ. Bảo Lâm cúi xuống, nắm cằm cô, ép cô ngẩng lên nhìn mình. “Chống cự vô ích thôi,” anh nói, giọng đầy khinh miệt. “Một Đấu Khí thất đoạn như ngươi, làm được gì trước một Đấu Linh?” Linh Nhi cố giãy giụa, nhưng sức mạnh của anh khiến cô bất lực. Anh nhìn vào mắt cô, thấy sự sợ hãi xen lẫn phẫn nộ, và điều đó chỉ khiến anh thêm phấn khích. “Hắc Ám Trùng sẽ khiến ngươi ngoan ngoãn,” anh nghĩ, tay lướt qua nhẫn trữ vật, chuẩn bị lấy lọ chứa con trùng. Anh muốn thử nghiệm sức mạnh của nó ngay lập tức, biến cô gái này thành bước đầu tiên trong kế hoạch xây dựng hậu cung.
0 bình luận