đấu Phá Thương Khung: Dâm Trùng Sư Cướp đoạt Hậu Cung Của Viêm đế
Đừng Rời Shaco Ấy
Chương 7: Tham Vọng Bùng Cháy
Với Hắc Ám Trùng trong tay, Bảo Lâm cảm thấy như mình đã nắm được chìa khóa để thống trị thế giới này. Anh dành cả ngày để nghiên cứu cách sử dụng con trùng, đọc lại cuộn da “Dâm Trùng Sư” để hiểu rõ hơn về tiềm năng của nó. Theo cuộn da, Hắc Ám Trùng có thể được thả ra qua không khí hoặc tiếp xúc trực tiếp. Khi xâm nhập cơ thể, nó tiết ra một loại độc tố làm suy yếu ý chí, khiến nạn nhân dễ bị thao túng. Hiệu quả của con trùng phụ thuộc vào lượng đấu khí được cung cấp và cấp bậc của mục tiêu, nhưng với một Đấu Linh tam tinh như anh, nó đủ để ảnh hưởng đến những người có tu vi ngang hoặc thấp hơn.
Bảo Lâm thử nghiệm bằng cách ra lệnh cho con trùng bò lên tay mình. Anh cảm nhận một luồng khí lạnh khi con trùng chạm vào da, nhưng nó không tấn công anh. Anh mỉm cười, nhận ra rằng mình đã thiết lập được liên kết với con trùng thông qua đấu khí. “Tốt lắm, mày sẽ là trợ thủ đắc lực của tao,” anh nói, cẩn thận đặt con trùng trở lại lọ. Anh biết rằng để tăng cường sức mạnh của Hắc Ám Trùng, anh cần tiếp tục cung cấp đấu khí và tìm thêm tài nguyên, như máu ma thú hoặc thảo dược quý.
Anh bắt đầu lập kế hoạch chi tiết hơn. Anh biết rằng để tiếp cận Nạp Lan Yên Nhiên, anh cần một danh phận hợp lý. Là một thành viên của Bảo gia, anh có thể lợi dụng mối quan hệ giữa Bảo gia và Tiêu gia để đến gần Tiêu gia. Anh dự định giả vờ đến Tiêu gia với tư cách một sứ giả của Bảo gia, mang theo lời đề nghị hòa giải để che giấu ý đồ thật sự. Khi Nạp Lan Yên Nhiên xuất hiện để hủy hôn, anh sẽ tìm cách tiếp cận cô, sử dụng Hắc Ám Trùng để tạo cơ hội. “Chỉ cần cô ta rơi vào tay mình, Tiêu Viêm sẽ mất đi một đồng minh quan trọng,” anh nghĩ, nụ cười ranh mãnh nở trên môi.
Nhưng trước tiên, anh cần rời Ma Thú Sơn Mạch. Anh đã ở đây quá lâu, và nguy cơ bị ma thú hoặc kẻ thù phát hiện ngày càng lớn. Anh kiểm tra nhẫn trữ vật, đảm bảo rằng mình có đủ thảo dược và lương khô cho chuyến đi. Anh mang theo Hắc Ám Trùng, cẩn thận giấu trong lọ nhỏ để tránh bị hư hại. Anh cũng luyện tập thêm Phong Liệt Chưởng và Lôi Vân Bộ, đảm bảo mình có thể tự vệ nếu gặp nguy hiểm trên đường.
Bảo Lâm nhìn lại hang đá, nơi anh đã trải qua những ngày khó khăn nhất. Anh cảm thấy một chút lưu luyến, nhưng cũng phấn khích vì tương lai. “Mình đã sống sót qua tử địa. Giờ là lúc tỏa sáng,” anh tự nhủ. Anh bắt đầu hành trình rời khu rừng, sử dụng Lôi Vân Bộ để di chuyển nhanh hơn. Anh tránh các khu vực có dấu hiệu ma thú, dựa vào giác quan được tăng cường bởi đấu khí. Trên đường đi, anh nghĩ đến những gì mình có thể đạt được. Anh tưởng tượng cảnh mình đứng trên đỉnh Đấu Khí Đại Lục, xung quanh là những nữ nhân vật xinh đẹp như Vân Vận, Medusa, Tiêu Huân Nhi, Nhã Phi, và Tiểu Y Tiên.
“Mình sẽ không chỉ cướp gái của Tiêu Viêm,” anh lẩm bẩm, mắt lóe lên tham vọng. “Mình sẽ khiến cả thế giới này quỳ dưới chân mình!” Anh dừng lại bên một con suối, rửa mặt và nhìn bóng mình trong nước. Gương mặt của Bảo Lâm này sắc nét, mang vẻ kiêu ngạo của một tu luyện giả trẻ tuổi. Anh mỉm cười, cảm thấy tự tin hơn bao giờ hết. “Tiêu Viêm, mày cứ chờ đấy. Tao sẽ cho mày thấy ai mới là kẻ mạnh nhất.”
Bảo Lâm tiếp tục hành trình, mang theo Hắc Ám Trùng và tham vọng cháy bỏng. Anh biết rằng con đường phía trước đầy thử thách, nhưng với sức mạnh của Dâm Trùng Sư và kiến thức về cốt truyện, anh tin rằng mình có thể làm được bất cứ điều gì. Mỗi bước đi của anh là một bước tiến gần hơn đến mục tiêu thống trị Đấu Khí Đại Lục, và anh sẽ không để bất kỳ ai cản đường.

0 bình luận