Chương 6: Hắc Ám Trùng Ra Đời

Con Hắc Ám Trùng nằm trong lọ nhỏ, nhỏ bé nhưng tỏa ra một khí tức khiến Bảo Lâm rùng mình. Theo cuộn da, Hắc Ám Trùng là loại trùng độc cơ bản nhất của Dâm Trùng Sư, có khả năng xâm nhập cơ thể con người và gây ra trạng thái mê muội tạm thời. Đối với phụ nữ, nó có thể kích thích một số cảm xúc nhất định, dù hiệu quả còn hạn chế ở giai đoạn đầu. Bảo Lâm nhìn con trùng, cảm giác như đang cầm một viên ngọc quý, một chìa khóa mở ra con đường quyền lực. Anh nhớ lại những ngày khó khăn trong Ma Thú Sơn Mạch—cơn đau từ vết thương, nỗi sợ hãi trước ma thú, và sự cô đơn trong hang đá. Tất cả những thử thách đó giờ đây dường như đáng giá, vì chúng dẫn anh đến khoảnh khắc này. “Với thứ này, mình có thể bắt đầu kế hoạch,” anh tự nhủ, nụ cười ranh mãnh nở trên môi. Anh cẩn thận kiểm tra lọ chứa Hắc Ám Trùng, đảm bảo nó được bảo quản an toàn. Anh biết con trùng cần được nuôi dưỡng thêm bằng đấu khí để tăng cường sức mạnh, và anh quyết định dành thời gian mỗi ngày để cung cấp năng lượng cho nó. Bảo Lâm bắt đầu nghĩ đến tương lai. Anh biết Tiêu Viêm hiện tại vẫn là một thiếu niên bị coi là “phế vật” trong Tiêu gia, nhưng sẽ sớm bắt đầu hành trình tu luyện. Anh cần tận dụng khoảng thời gian này để tăng cường thực lực và chuẩn bị đối đầu. Mục tiêu đầu tiên của anh là Nạp Lan Yên Nhiên, người sắp đến Tiêu gia để hủy hôn. “Nếu mình khống chế được cô ta, mình có thể gây rối cho Tiêu Viêm ngay từ đầu,” anh nghĩ. Anh tưởng tượng cảnh Nạp Lan Yên Nhiên quỳ trước mình, ánh mắt mê muội vì Hắc Ám Trùng, và ý nghĩ đó khiến tim anh đập nhanh vì phấn khích. Nhưng anh cũng biết kế hoạch này không dễ dàng. Nạp Lan Yên Nhiên là một thiên tài của Vân Lam Tông, được bảo vệ bởi các cao thủ. Anh cần tìm cách tiếp cận cô mà không gây nghi ngờ. Anh quyết định rằng sau khi rời khu rừng, anh sẽ đến Tiêu gia, giả vờ là một tu luyện giả lang thang để quan sát tình hình. Là một thành viên của Bảo gia, anh có thể lợi dụng mối quan hệ giữa hai gia tộc để tạo cơ hội. Anh nhớ rằng Bảo gia từng có mâu thuẫn với Tiêu gia vì tranh chấp thương nghiệp, và anh có thể dùng lý do “giảng hòa” để tiếp cận. Bảo Lâm quay lại luyện tập để chuẩn bị cho hành trình sắp tới. Anh nhận ra rằng Hắc Ám Trùng không chỉ là một công cụ, mà còn là biểu tượng của sức mạnh mới của mình. Anh bắt đầu cảm thấy tự tin hơn, như thể số phận đã trao cho anh cơ hội để thay đổi mọi thứ. Anh thử nghiệm cách điều khiển con trùng, truyền đấu khí theo mô hình đặc biệt để ra lệnh cho nó di chuyển hoặc ẩn mình. Anh thả con trùng ra, để nó bò quanh hang đá. Nhìn con trùng nhỏ bé tuân theo ý mình, anh cảm thấy một niềm vui kỳ lạ, như thể đang nắm giữ một sức mạnh cấm kỵ. Anh cũng tiếp tục luyện tập đấu kỹ. Phong Liệt Chưởng đã ổn định hơn, và anh có thể điều chỉnh lực đạo để tránh gây thiệt hại không cần thiết. Lôi Vân Bộ giúp anh di chuyển linh hoạt hơn, dù anh vẫn cần thời gian để thành thạo. Anh biết rằng để đối đầu với Tiêu Viêm và các cao thủ khác, anh phải nâng cao thực lực nhanh chóng. Anh không chỉ muốn dựa vào Hắc Ám Trùng mà còn muốn trở thành một tu luyện giả mạnh mẽ theo đúng nghĩa. Đêm đó, anh nằm trong hang, nhìn lên trần đá. Anh nghĩ đến những nữ nhân vật trong Đấu Phá Thương Khung—Vân Vận quyến rũ, Medusa kiêu ngạo, Tiêu Huân Nhi thanh thuần, Nhã Phi thông minh, và Tiểu Y Tiên bí ẩn. “Một ngày nào đó, tất cả các cô ấy sẽ thuộc về mình,” anh thì thầm, mắt ánh lên tham vọng. Nhưng anh cũng biết con đường phía trước đầy nguy hiểm. Tiêu Viêm không phải kẻ dễ đối phó, và thế giới Đấu Khí đầy rẫy những cao thủ. Anh cần mạnh mẽ hơn, xảo quyệt hơn. Bảo Lâm nắm chặt lọ chứa Hắc Ám Trùng, mỉm cười. “Đây chỉ là bước đầu tiên. Thế giới này sẽ biết đến tên của Bảo Lâm.” Anh nhắm mắt, chìm vào giấc ngủ với những giấc mơ về quyền lực và vinh quang.
0 bình luận