Chương 4: Làm Chủ Cơ Thể Mới

Sau bốn ngày trong Ma Thú Sơn Mạch, Bảo Lâm bắt đầu thích nghi với hoàn cảnh khắc nghiệt. Vết thương ở ngực đã ổn định, dù vẫn đau khi vận động mạnh. Anh tìm được thêm Huyết Liên Thảo và một loại thảo dược mới—Thanh Linh Thảo—có tác dụng phục hồi kinh mạch và giảm đau. Anh nhai Thanh Linh Thảo, cảm nhận một luồng năng lượng mát lạnh lan tỏa, giúp vết thương lành nhanh hơn. Anh cũng học cách săn những con thú nhỏ như Thỏ Tuyết, dù việc nướng thịt bằng đấu khí là một trải nghiệm vụng về. Anh từng làm cháy đen một miếng thịt, khiến khói bốc lên thu hút một con ma thú cấp một. May mắn, anh trốn kịp trước khi bị phát hiện, nhưng sự cố khiến anh cẩn thận hơn. Điều khó nhất là làm quen với cơ thể mới. Là một Đấu Linh tam tinh, cơ thể này có sức mạnh vượt trội so với cơ thể cũ của anh, nhưng sự phối hợp lại kém. Anh thử thi triển Phong Liệt Chưởng, một đấu kỹ trong ký ức của Bảo Lâm cũ, nhưng kết quả là làm sập một góc hang đá, suýt chôn sống chính mình. “Mình cần luyện tập nhiều hơn,” anh tự nhủ, quyết tâm biến cơ thể này thành vũ khí sắc bén. Anh dành thời gian mỗi ngày để thiền định, vận chuyển đấu khí qua kinh mạch. Anh nhận ra đấu khí của cơ thể này thuộc tính phong, giúp tăng tốc độ và sự linh hoạt, rất phù hợp với phong cách chiến đấu nhanh nhẹn. Anh cũng luyện tập Lôi Vân Bộ, một đấu kỹ tăng tốc độ di chuyển. Với vết thương, anh chỉ luyện ở mức cơ bản, nhưng dần cảm nhận được sự mạnh mẽ của cơ thể. Mỗi lần thi triển, anh cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng hơn, như thể có thể bay qua rừng. Tuy nhiên, anh vẫn vụng về, từng vấp ngã khi cố di chuyển quá nhanh, làm vết thương đau nhói. Anh cười khổ, tự nhủ phải kiên nhẫn hơn. “Tiêu Viêm chắc cũng từng ngã nhào thế này,” anh nghĩ, lấy đó làm động lực. Bảo Lâm dành thời gian nghiên cứu cuộn da “Dâm Trùng Sư”. Anh phát hiện rằng để nuôi dưỡng trùng độc, anh cần Tử Huyền Hoa, một loại thảo dược hiếm, kết hợp với máu của ma thú cấp ba. Điều này bất khả thi với thực lực hiện tại, khiến anh chán nản. Tuy nhiên, cuộn da cũng mô tả một loại trùng cơ bản—Hắc Ám Trùng—chỉ cần đấu khí và Huyết Liên Thảo. Anh quyết định thử nuôi dưỡng Hắc Ám Trùng khi vết thương lành hẳn, xem đó như bước đầu tiên trên con đường chinh phục. Trong lúc chờ đợi, anh tập trung cải thiện khả năng chiến đấu. Anh luyện Lôi Vân Bộ quanh hang đá, dần làm quen với tốc độ của cơ thể. Anh cũng dùng thanh đoản kiếm gãy để khắc ký hiệu lên đá, tăng sự khéo léo. Một ngày, anh phát hiện một nhóm dong binh đi qua khu rừng, bàn về một kho báu ẩn giấu trong Ma Thú Sơn Mạch. Anh theo dõi từ xa, hy vọng tìm cơ hội lấy được tài nguyên. Nhưng khi nhóm dong binh bị một con Hỏa Diệm Báo cấp ba tấn công, anh buộc phải rút lui. Tiếng gầm của con báo và tiếng la hét của các dong binh khiến anh rùng mình. Anh nhận ra mình vẫn quá yếu để mạo hiểm. Trở về hang đá, anh cảm thấy áp lực ngày càng lớn. “Mình cần mạnh hơn, nhanh hơn. Nếu không, mình sẽ mãi là một kẻ vô dụng.” Anh nhìn chiếc nhẫn trữ vật, nơi chứa đựng hy vọng của mình. “Dâm Trùng Sư… Thứ này sẽ là chìa khóa.” Anh tưởng tượng cảnh mình sử dụng trùng độc để khống chế các đối thủ, thậm chí là những nhân vật như Nạp Lan Yên Nhiên hay Vân Vận. Ý nghĩ đó khiến tim anh đập nhanh vì phấn khích. Đêm đó, anh nằm trong hang, nhìn lên trần đá. Anh nghĩ đến tương lai, nơi anh không chỉ sống sót mà còn trở thành một thế lực khiến cả Đấu Khí Đại Lục run sợ. “Tiêu Viêm, mày cứ chờ đấy,” anh thì thầm, nắm chặt nhẫn trữ vật. Anh biết con đường phía trước đầy nguy hiểm, nhưng anh đã sẵn sàng đối mặt.
0 bình luận