đấu Phá Thương Khung: Dâm Trùng Sư Cướp đoạt Hậu Cung Của Viêm đế
Đừng Rời Shaco Ấy
Chương 1: Dòng Điện Định Mệnh
Bảo Lâm, một thanh niên 25 tuổi sống ở ngoại ô Hà Nội, có cuộc sống giản dị nhưng cháy bỏng đam mê với tiểu thuyết huyền huyễn. Anh làm việc tại một tiệm sửa chữa điện tử nhỏ, nơi những ngày dài trôi qua giữa đống linh kiện và mùi dầu máy. Nhưng khi màn đêm buông xuống, anh đắm mình vào thế giới của Đấu Phá Thương Khung, cuốn truyện kể về Tiêu Viêm, một thiên tài tu luyện vượt qua nghịch cảnh để thống trị Đấu Khí Đại Lục. Những trận chiến đấu khí rực rỡ, những mưu kế tinh vi, và các mối tình lãng mạn với Nạp Lan Yên Nhiên, Vân Vận, hay Medusa khiến anh không thể rời mắt. Anh thường mơ mộng được sống trong thế giới đó, tung hoành ngang dọc, trở thành một nhân vật không ai dám coi thường.
Một đêm mưa bão, sấm chớp rền vang, Bảo Lâm ngồi trong căn phòng trọ chật hẹp. Ánh sáng từ màn hình laptop cũ kỹ chiếu lên khuôn mặt háo hức của anh. Anh vừa tải chương mới nhất của Đấu Phá Thương Khung từ một trang web lậu, đọc ngấu nghiến đoạn Tiêu Viêm đối đầu với một thế lực hùng mạnh. “Thằng này đúng là huyền thoại!” anh lẩm bẩm, cười lớn khi Tiêu Viêm dùng một chiêu thức bất ngờ để lật ngược tình thế. Ngón tay anh lướt trên bàn phím, định viết bình luận trên diễn đàn fanfiction, nơi anh thường tranh luận sôi nổi về các nhân vật nữ như Tiêu Huân Nhi hay Tiểu Y Tiên.
Ngoài trời, gió rít qua khung cửa sổ xiêu vẹo, nước mưa thấm qua khe cửa, làm ướt sàn nhà. Bảo Lâm không để ý rằng dây điện nối từ ổ cắm đến laptop đã bị hở, một mối nguy mà anh thường bỏ qua vì lười sửa. Đột nhiên, một tia sét đánh xuống gần nhà, tiếng nổ rung chuyển cả khu phố. Dòng điện mạnh mẽ chạy qua dây cắm hở, phóng thẳng vào cơ thể anh. Một cơn đau cháy bỏng lan khắp người, như thể anh bị thiêu sống. Bảo Lâm hét lên, nhưng âm thanh bị nuốt chửng bởi bóng tối.
Ý thức của anh trôi nổi trong một khoảng không vô tận. Những hình ảnh từ Đấu Phá Thương Khung hiện lên—Tiêu Viêm thi triển ngọn lửa dị hỏa rực rỡ, Nạp Lan Yên Nhiên lạnh lùng tuyên bố hủy hôn, Vân Vận đứng giữa mây mù với khí chất cao quý, và Medusa kiêu ngạo trong sa mạc. Anh nghĩ mình đang mơ, nhưng cảm giác chân thực đến đáng sợ. Cơ thể anh như bị xé toạc, linh hồn bị kéo vào một vòng xoáy ánh sáng. Anh cố hét lên, nhưng không có âm thanh nào thoát ra. Anh cảm thấy mình đang tan biến, nhưng đồng thời, một lực lượng vô hình kéo anh về phía trước, như thể số phận đang định đoạt.
Khi tỉnh lại, Bảo Lâm thấy mình nằm trên mặt đất ẩm ướt, xung quanh là những tán cây rậm rạp, không khí nồng mùi đất và lá mục. Cơ thể anh đau nhức, như vừa bị đánh đập dã man. Anh cố ngồi dậy, nhưng một cơn đau nhói ở ngực khiến anh rên rỉ. Nhìn xuống, anh thấy ngực mình quấn băng vải thô, loang lổ máu khô. “Chuyện… chuyện quái gì thế này?” anh lẩm bẩm, giọng khàn đặc, không giống giọng của chính mình.
Anh đưa tay sờ mặt, nhận ra những đường nét xa lạ—mũi cao, cằm sắc nét, và một mái tóc dài buộc lỏng. Bàn tay anh thô ráp, đầy vết chai, không phải bàn tay mềm mại của một nhân viên sửa chữa. Trên ngón trỏ, anh thấy một chiếc nhẫn bạc cũ kỹ, tỏa ra ánh sáng mờ nhạt. Hoảng loạn, anh kiểm tra cơ thể. Đây không phải cơ thể của anh. Anh không còn là Bảo Lâm của Trái Đất.
Đột nhiên, một luồng ký ức lạ lẫm tràn vào đầu, như một cơn lũ cuốn anh đi. Anh thấy hình ảnh một thanh niên trẻ, khoảng 20 tuổi, mặc trường bào xanh, chiến đấu với một nhóm tu luyện giả trong rừng. Thanh niên này sử dụng đấu kỹ mạnh mẽ, nhưng bị áp đảo bởi số lượng. Một nhát kiếm xuyên qua ngực khiến anh ta ngã xuống, máu chảy lênh láng. Trước khi chết, anh ta thề sẽ báo thù. Ký ức tiết lộ rằng thanh niên này cũng tên Bảo Lâm, một thành viên của Bảo gia, một gia tộc nhỏ ở Gia Mã Đế Quốc. Nhưng anh ta chỉ là một nhân vật phụ, một kẻ phản diện từng gây rắc rối cho Tiêu gia và bị lãng quên trong cốt truyện.
“Đùa à? Xuyên không vào một thằng phản diện cùi bắp?” Bảo Lâm gào lên, nhưng giọng anh yếu ớt, hòa vào tiếng gió rừng. Anh nhận ra mình đang ở thế giới Đấu Phá Thương Khung, nhưng tình cảnh hiện tại quá tồi tệ. Vết thương ở ngực sâu, băng bó sơ sài, có lẽ bởi một người qua đường tốt bụng. Nếu không chữa trị kịp thời, anh sẽ chết. Anh kiểm tra nhẫn trữ vật, cảm nhận một không gian nhỏ bên trong chứa vài viên đan dược, thảo dược, và một cuộn da cổ xưa tỏa khí tức bí ẩn.
Bảo Lâm hít sâu, cố gắng bình tĩnh. “Mình biết cốt truyện. Mình có thể thay đổi số phận. Nhưng trước tiên, phải sống sót.” Anh chống tay đứng dậy, mỗi bước đi là một cực hình. Anh bước vào rừng, quyết tâm tìm đường sống trong khu vực đầy nguy hiểm này. Trong đầu, anh nghĩ đến Tiêu Viêm, người đã vượt qua bao khó khăn để trở thành huyền thoại. “Nếu thằng đó làm được, mình cũng phải làm được,” anh tự nhủ, mắt ánh lên quyết tâm. Anh không biết rằng hành động này sẽ khơi mào một chuỗi sự kiện thay đổi số phận của cả Đấu Khí Đại Lục.

0 bình luận