Cuckold: ông Bố Chồng Quyền Lực
Cá Mập Ăn Rau
Chương 2: Hơi ấm của ký ức và ngọn lửa mới
Căn biệt thự của Thành vào ban đêm mang một vẻ đẹp u tịch. Những chiếc đèn chùm pha lê tỏa ánh sáng vàng nhạt, chiếu lên những bức tranh treo tường – tất cả đều là ký ức về những ngày ông và bà Hạnh còn bên nhau. Thành ngồi trong phòng làm việc, ly rượu vang đỏ sóng sánh trong tay. Ông không thường uống, nhưng đêm nay, một cảm giác trống rỗng lại trỗi dậy. Hai năm kể từ ngày bà Hạnh ra đi, nỗi đau đã dịu bớt, nhưng nó vẫn như một vết sẹo âm ỉ, thỉnh thoảng lại nhói lên.
Ông đứng dậy, bước ra ban công, nơi gió đêm mang theo mùi hương của cây cỏ. Nhìn xuống khu vườn được chăm sóc tỉ mỉ, Thành chợt nhớ đến những lần bà Hạnh tỉa cây, đôi tay nhỏ nhắn của bà nhẹ nhàng vuốt ve từng chiếc lá. “Anh phải sống tốt, dù có chuyện gì xảy ra,” bà từng nói, giọng run run khi biết mình không còn nhiều thời gian. Lời hứa ấy như một gánh nặng, nhưng cũng là động lực để Thành vực dậy. Ông không thể để mình chìm mãi trong đau buồn, không phải khi cả gia đình vẫn cần ông.
Sáng hôm sau, Thành bắt đầu ngày mới với thói quen cũ: chạy bộ quanh khu vườn, sau đó tập gym trong phòng tập riêng. Mồ hôi chảy dài trên làn da săn chắc, ông cảm nhận được sức sống vẫn tràn đầy trong cơ thể. Người quản gia, bà Hoa, từng trêu rằng ông trông như mới ngoài bốn mươi, và Thành chỉ cười nhẹ. Nhưng sâu thẳm, ông biết mình không chỉ giữ gìn vóc dáng vì sức khỏe. Có điều gì đó, một ngọn lửa âm ỉ, đang dần bùng lên trong ông – một khao khát mà ông ông cũng chưa dám đối diện.
Buổi chiều, gia đình tụ họp tại biệt thự để bàn về một dự án mới của Hùng. Thành ngồi ở đầu bàn, lắng nghe từng người con trai trình bày. Minh, với giọng nói đầy tự tin, đề xuất một chiến lược đầu tư táo bạo nhưng thiếu thực tế. Hùng thì loay hoay giải thích lý do công ty mình thua lỗ quý trước. Tuấn, như thường lệ, chỉ ngồi im, đôi mắt lơ đãng nhìn ra cửa sổ. Nhưng Thành không chỉ chú ý đến họ. Ánh mắt ông vô tình lướt qua Lan, người đang ngồi đối diện, chiếc áo sơ mi ôm sát làm nổi bật vòng ngực căng tròn. Cô dường như nhận ra cái nhìn của ông, khẽ nhíu mày, nhưng không nói gì.
Mai, ngồi cạnh Hùng, đang ghi chép gì đó, nhưng mỗi khi cô ngẩng lên, nụ cười nhẹ nhàng của cô như làm sáng cả căn phòng. Thành chợt nhận ra cách cô vuốt tóc, một cử chỉ vô thức nhưng đầy nữ tính, khiến tim ông khẽ rung động. Và rồi, Ngọc bước vào, mang theo khay trà. Chiếc váy cotton mỏng manh ôm lấy thân hình cô, từng bước đi khiến cặp mông tròn trịa khẽ lắc lư. Thành vội quay đi, giả vờ nhìn vào tài liệu trước mặt, nhưng hình ảnh ấy đã in sâu trong tâm trí ông.
Khi buổi họp kết thúc, Thành đứng dậy, tuyên bố sẽ xem xét các đề xuất. Nhưng khi ông bước ra hành lang, Ngọc bất ngờ gọi với theo. “Bố ơi, tối nay con nấu món sườn nướng, bố ở lại ăn nhé?” Giọng cô ngọt ngào, đôi mắt long lanh như đang chờ đợi. Thành gật đầu, nhưng khi quay đi, ông cảm nhận được một luồng nhiệt kỳ lạ chạy dọc sống lưng. Có điều gì đó đang thay đổi trong ông, và ông biết, nó không chỉ đơn giản là tình cảm gia đình.
---

0 bình luận