Chương 4: Khám Phá Cấm Kỵ

Sáng ngày thứ tư, Nguyễn Thiên tỉnh dậy với cơ thể đau nhức nhưng tinh thần tỉnh táo hơn. Ngọn lửa đêm qua đã tàn, chỉ còn lại đống tro xám và vài khúc xương của con thú anh ăn. Mùi khói vẫn thoảng trong không khí, hòa lẫn với mùi đất rừng ẩm ướt. Anh đứng dậy, vươn vai, nghe tiếng khớp xương kêu lạo xạo. Vết xước trên lưng đã khô, tạo thành lớp vảy cứng, nhưng mỗi cử động vẫn khiến anh nhăn mặt. “Cứ thế này, mình sẽ thành người rừng mất,” anh lẩm bẩm, nhìn đôi tay bám đầy bùn và máu khô. Thiên quyết định quay lại hang động. Cuốn sách Hấp Tinh Đại Pháp là hy vọng duy nhất của anh trong thế giới này, và anh không thể để nó nằm đó. Anh kiểm tra cây giáo, siết lại dây leo cho chắc, rồi men theo con suối để tìm đường về. Khu rừng sáng nay yên ắng lạ thường, chỉ có tiếng nước chảy róc rách và tiếng lá xào xạc dưới chân. Nhưng sự tĩnh lặng ấy không khiến anh yên tâm. Anh từng đọc trong Con Đường Bá Chủ rằng những khu rừng như thế này thường ẩn chứa yêu thú cấp thấp, và một kẻ yếu như anh chỉ là con mồi ngon. Đường đến hang động dài hơn anh nghĩ. Mặt trời đã lên cao, mồ hôi chảy ròng ròng, thấm vào vết thương, gây cảm giác xót như muối xát. Khi đến nơi, anh nhận ra miệng hang nhỏ hơn anh nhớ, gần như bị dây leo và rêu che kín. Anh gạt đám thực vật ra, luồn người vào, cảm giác mát lạnh của đá bao bọc lấy cơ thể. Bên trong, bộ xương và tấm bia đá vẫn nằm nguyên, như chờ đợi anh từ hàng thế kỷ. Cuốn sách da nằm cạnh đó, bìa rách loang lổ, nhưng những dòng chữ bên trong vẫn sắc nét, như được khắc bằng một thứ mực không phai. Thiên ngồi xuống, đặt cây giáo bên cạnh, mở cuốn sách. Những trang đầu ghi lại lịch sử của Hấp Tinh Đại Pháp – một công pháp bị các môn phái chính đạo nguyền rủa vì khả năng cướp đoạt năng lượng của người khác. Chữ viết uốn lượn, mỗi nét như chứa đựng sức mạnh kỳ lạ, khiến mắt anh cay xè khi đọc lâu. “Hấp thụ tinh hoa, hòa nhập vạn vật, lấy yếu thắng mạnh,” một đoạn viết. Nhưng điều khiến Thiên chú ý là một dòng cảnh báo: “Dục vọng là chìa khóa, nhưng cũng là lưỡi dao. Kẻ tham lam sẽ bị nuốt chửng.” “Dục vọng?” Thiên lẩm bẩm, tim đập nhanh hơn. Anh nghĩ đến những mỹ nữ trong truyện – Thập Khánh Huyên với mái tóc đen dài, đôi mắt phượng mày ngài, và thân hình cong như ngọc; Linh Chi với nụ cười ngọt ngào, làn da trắng như tuyết. Nếu công pháp này có thể dùng qua dục vọng… Anh lắc đầu, cố xua đi ý nghĩ. “Tập trung, Thiên. Sống sót trước đã.” Anh bắt đầu đọc phần hướng dẫn tu luyện. Công pháp yêu cầu ngồi thiền, dẫn khí qua các kinh mạch, cảm nhận năng lượng từ thiên địa. Thiên xếp bằng, nhắm mắt, cố làm theo. Không khí trong hang trở nên nặng nề, như có một luồng áp lực vô hình đè lên ngực. Anh hít thở sâu, tưởng tượng một dòng chảy ấm nóng chạy từ đan điền lên đỉnh đầu, rồi trở lại. Nhưng sau vài phút, anh mở mắt, thất vọng. “Chẳng có gì cả,” anh lẩm bẩm. Cơ thể vẫn yếu ớt, không có chút dấu hiệu của sức mạnh. Không bỏ cuộc, Thiên tiếp tục thử, lần này tập trung hơn. Anh hình dung khu rừng, dòng suối, ngọn lửa đêm qua, cố hòa mình vào chúng. Đột nhiên, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, như nước suối tràn vào cơ thể. Anh giật mình, nhưng không mở mắt, sợ làm gián đoạn cảm giác lạ lùng ấy. Luồng khí lan ra, len lỏi qua từng thớ thịt, khiến anh cảm thấy nhẹ nhõm, như vừa trút bỏ một gánh nặng vô hình. Khi mở mắt, anh nhận ra mình đã ngồi đó hàng giờ, mặt trời ngoài hang đã ngả bóng. Thiên đứng dậy, cảm giác cơ thể linh hoạt hơn, dù vẫn chưa mạnh mẽ như trong truyện. Anh nắm tay, đấm thử vào tường đá. Cú đấm vang lên một tiếng “bộp”, để lại một vết nứt nhỏ. “Được rồi… bắt đầu rồi!” Anh cười lớn, giọng vang vọng trong hang. Nhưng niềm vui kéo dài không lâu. Một tiếng gầm trầm thấp từ ngoài hang khiến anh khựng lại. Tiếng bước chân nặng nề, kèm theo hơi thở khàn khàn, đang tiến gần. Thiên nắm cây giáo, tim đập thình thịch. “Không lẽ lại là con gấu đó?” Anh lùi sâu vào hang, mắt dán vào miệng hang. Bóng tối bên ngoài động đậy, một đôi mắt đỏ rực lóe lên. Lần này, anh biết mình không thể chạy nữa. Nếu muốn sống sót, anh phải đối mặt – và Hấp Tinh Đại Pháp có thể là cơ hội duy nhất của anh. ---
0 bình luận