Chương 20: Bị tiện nô phá thân

Trong bóng tối hỗn loạn, cả người nàng như bị chìm trong nước sâu, Lục Vân Tích cảm giác như mình sắp chết đuối, trong khi nàng đang chìm sâu trong dòng nước tối tăm lạnh lẽo, bỗng có đôi môi ấm áp dán vào truyền không khí cho nàng. Làn hơi này khơi dậy sự sống của nàng, cũng khiến nàng sống không bằng chết. Đầu lưỡi đầy tính xâm lược len lỏi vào miệng nàng, Nguyên Tử Triều không biết cách hôn nên chỉ có thể theo bản năng gặm cắn môi và má nàng, động tác y vừa thô lỗ vừa vội vàng, hàm răng nghiền nát đôi môi mềm mại, thậm chí khi mư't vào còn nếm được vị ngọt tanh của máu. Nàng há to miệng để hít thêm không khí, chiếc cổ thon dài căng ra lại tựa như đang mời gọi. Nguyên Tử Chiều đáp lại lời mời, cúi xuống hôn lên mặt nàng làm mặt nàng càng đổ bừng hơn, sau nụ hôn nồng cháy mãnh liệt, y cảm thấy dục căn dưới thân đã nóng bừng cương cứng đau đớn, loại đau đớn này không giống cảm giác bị thương da thit, nó lan đến cơ bụng xông thẳng lên trên cào xé trái tim y, hận không thể lập tức cắm vào người nàng. Y đá văng chiếc ghế cản đường rồi đặt nàng nằm lên bàn đá, người Lục Vận Tích nóng hối, không còn chút sức lực nào, nàng có người lại trong lòng y, y xốc váy áo nàng lên, lặng lẽ lấy người mình che khuất cảnh xuân sắc dưới thân nàng. Cách lớp xiêm y, hai tay y bắt đầu xoa bóp bầu tuyết lê của nàng, y không biết sào mình lại làm như vậy, nhưng nghe thấy tiếng rên khe khẽ của nàng dường như rất thoải mái làm y cảm thấy mình làm như vậy là đúng, hai tay càng dùng sức xoa nắn, tòa thiên nhiên bị bàn tay y dâm loạn nặn thành nhiều hình dạng khác nhau, lớp vải ma sát làm nhũ hoa của nàng cứng dần vươn lên như hai hạt đậu mềm. Hai huynh muội Triệu thị ngồi nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng lại liếc nhìn tình huống bên này, Triệu Ngọc Nhi bỗng kích động vỗ tay: "Ca ca, mau nhìn đi, tiện nô này vậy mà không cần thuốc vẫn cương được, xem ra Lục tiểu thư đúng là vưu vật nhân gian, cứ thưởng nàng cho Ký Nô như vậy, ca đừng có mà hối hận nha?" Triệu Tĩnh An liếc mắt nhìn, thấy vật dưới háng Ký Nô thực sự hùng vĩ, vẻ mặt cứng đờ, tay cầm chén rượu khựng lại, do dự không nói được nên lời, vừa tranh cãi với Chu Văn Quân, giờ lại thấy Lục Vân Tích sắp bị Ký Nô cắm vào, trong lòng cũng vô cùng rối bời. Nguyên Tử Triều cũng đã nhịn đến cực hạn, quy đầu cứng ngắc đang dán vào cửa động, y cũng không rõ phải làm sao để nàng thoải mái hơn, chỉ có thể nương theo dục vọng bản năng đưa nửa thân gậy của mình vào… Dục căn của y thật sự qua to dài, y vốn định cắm nguyên cây đi vào nhưng mới thọc vào một nửa đã gặp phải chướng ngại. Tuy Lục Vân Tích say rượu, còn bị cơn sốt làm đầu óc mê man, nhưng cơ thể bị xâm phạm, nàng theo bản năng cuộn người lại, cảm thấy hạ thân đau đớn như bị ai rạch ra. "Chậc chậc, đáng tiếc, bị làm rồi." Triệu Ngọc Nhi ngáp một cái, "Dù sao cũng là súc sinh, không hiểu thế nào thương hoa tiếc ngọc, trông Lục tiểu thư có vẻ đau biết bao, vậy là đã bị tiện nô phá thân." Nhìn thoáng qua nơi hai người đang gắn chặt, một nửa cự long của Ký Nô vẫn còn ở ngoài mà Lục Vân Tích đã nhíu chặt mày như đau sắp chết, suýt nữa Triệu Tĩnh An đã bóp nát chén rượu, nhưng hối hận cũng đã muốn, hắn chỉ có thể tự an ủi mình, đẹp đến nhường đó thì sao chứ, không nghe theo thì cũng bị tiểu nô lệ lệ ti tiện cướp đi trinh tiết mà thôi.
0 bình luận
aaa