Harem: Cuộc Sống Sung Sướng Của Thằng Thợ Sửa Xe 🚗
Super Dragonite
Chương 3
"Anh quá khen rồi, một người như em thì có ai theo đuổi chứ. Hơn nữa, có người theo đuổi thì cũng chưa chắc đã gặp được người phù hợp."
"Ồ? Vậy là trong số những người theo đuổi cô, không có ai lọt vào mắt xanh của cô sao? Vậy thì đã xem mắt rồi, hay là nói về tiêu chuẩn chọn chồng của cô đi."
"Yêu cầu gì chứ... thôi được rồi, tôi có một yêu cầu có thể hơi quá đáng. Tôi thích đàn ông cao trên 1m8, đàn ông trưởng thành."
Hả? Không phải là tôi sao! Tôi vui mừng ra mặt, cô ấy vô tình nhìn thấy, tôi ho khan một tiếng, giả vờ bình tĩnh hỏi: "Sao lại cứ khăng khăng về chiều cao? Cao thì cũng không ăn được đâu."
"Ôi, anh là người cao nên không biết nỗi khổ của người lùn. Tôi cũng không muốn sau này con mình lùn như tôi."
"Cao 1m8, tuy ở thành phố phía Nam này không nhiều nhưng cũng không phải là hiếm, chẳng lẽ cô chưa gặp được ai sao?"
"Có chứ nhưng người ta chê tôi quá thấp, nếu là anh, anh có thích một cô gái cao 1m45 không?"
Cô ấy chống cằm, đôi mắt linh động nhìn tôi, rõ ràng là đang chờ đợi câu trả lời của tôi. Tôi hơi ngượng ngùng nói: "À? Tôi? Tôi thấy... cô rất tốt!"
"Hì, vậy sao? Cảm ơn."
Ăn tối xong, trò chuyện cũng gần hết, cả hai đều có cảm giác không tệ. Tôi mời cô ấy cùng đi xem phim, cô ấy không suy nghĩ gì mà đồng ý.
Thực ra trước đây tôi đi xem mắt đều là ăn xong rồi về báo cáo, còn chuyện đi xem phim thì đối với tôi là lần đầu tiên, đừng nói là cùng phụ nữ đi, ngay cả bản thân tôi cũng chẳng mấy khi đến rạp chiếu phim.
May là Phương Y Y lướt điện thoại vài cái là mua được vé xem phim, nếu là tôi thì còn chẳng biết mua vé xem phim thế nào.
Ăn không ngon miệng xem hết một bộ phim tình cảm hài dài 90 phút, sau đó không còn sắp xếp gì nữa, tôi lái xe đưa cô ấy đến cổng khu nhà cô ấy, tiễn cô ấy đi giày cao gót cộp cộp biến mất khỏi tầm mắt tôi.
Về đến nhà, tôi vừa lấy điện thoại ra định báo cáo tình hình nhiệm vụ với mẹ thì thấy mẹ đã nhắn tin trước, nói là đối phương rất hài lòng với tôi, hỏi tôi nghĩ thế nào. Tôi trả lời rằng đã hẹn gặp lại lần sau, mẹ tôi rõ ràng rất vui, lại ba la ba la nhắn thêm một đống tin nhắn nhưng tôi không còn tâm trạng để xem nữa.
Trở về phòng nằm trên giường, bóng tối như đè nặng lên tôi, nụ cười ngốc nghếch trên mặt tôi dần nguội lạnh, vấn đề lạnh lùng và chết chóc nhất lại bày ra trước mắt tôi. Khuôn mặt rất đáng yêu, rất xinh đẹp, rất khiến tôi rung động đó, nếu lộ ra vẻ thất vọng và chán ghét với tôi, có lẽ tôi sẽ từ thử ngã một phát hết dậy nổi ba.
Quay về phòng nằm trên giường, bóng tối như đè nặng lên tôi, nụ cười ngớ ngẩn trên mặt dần nguội lạnh, vấn đề lạnh lùng và tàn khốc nhất lại hiện ra trước mắt. Khuôn mặt rất đáng yêu, rất xinh đẹp, rất khiến tôi rung động ấy, nếu lộ ra vẻ thất vọng và chán ghét với tôi, có lẽ tôi sẽ từ đó mà gục ngã không dậy nổi.
Lại phải vì bảo vệ bản thân mà đẩy người ta ra xa sao? Chúng ta đến với nhau sẽ có kết quả chứ? Có rất nhiều trường hợp đời sống tình dục không viên mãn dẫn đến hôn nhân có vấn đề rồi cuối cùng là ly hôn… nhưng cũng không phải ai cũng coi trọng đời sống tình dục đến thế chứ? Thôi, không nghĩ nữa, ngày mai còn nhiều việc lắm…
Quay lại với công việc bận rộn, ngày nào cũng phải tăng ca đến tối muộn mới về nhà, việc giao lưu với Phương Y Y chỉ giới hạn ở việc trò chuyện trên điện thoại, thông qua Wechat để dần dần hiểu nhau hơn, mỗi tuần chỉ có ngày nghỉ của tôi mới có cơ hội gặp mặt.
Tình trạng không mặn không nhạt này kéo dài hơn một tháng.
Một ngày cuối tuần, tôi đi mua sắm với Phương Y Y, buổi tối vẫn là chương trình cũ rích là ăn tối và xem phim.
Trong rạp chiếu phim tối om, tôi không để ý đến bộ phim, lặng lẽ nắm lấy tay cô ấy, cô ấy rụt tay lại nhưng không từ chối.
Tôi quay đầu nhìn cô ấy, ánh sáng bạc từ màn hình lớn chiếu sáng khuôn mặt nghiêng xinh đẹp của cô ấy, đầu óc tôi nóng lên, hôn lên má cô ấy một cái.
Cô ấy giật mình, hỏi tôi làm gì vậy.
Tôi nắm chặt tay cô ấy vì căng thẳng, lấy hết can đảm, dùng giọng bình thản che giấu nhịp tim đang đập nhanh, nói: "Anh thích em, làm bạn gái anh nhé."

0 bình luận