Chương 1: Lên nhà chị ôn thi

Bảo vừa đặt chân xuống bến xe buýt, chiếc ba lô nặng trịch đè lên vai cậu sau chuyến đi dài từ quê lên thành phố. Mười tám tuổi, cậu đang đứng trước ngưỡng cửa quan trọng nhất của đời học sinh: kỳ thi đại học. Kiến thức cuối cấp ba quá nặng, bố mẹ ở quê lại không đủ sức kèm cặp, thế nên mẹ cậu đã gọi điện nhờ chị cả - Linh - giúp cậu ôn luyện. Linh, 31 tuổi, là một giáo viên cấp ba nổi tiếng trong vùng, không chỉ vì kiến thức uyên thâm mà còn bởi cách dạy sắc sảo, cuốn hút. Bảo luôn ngưỡng mộ chị từ nhỏ, nhưng lần này lên nhà chị, cậu không ngờ mình lại rơi vào một tình huống khiến trái tim non nớt của cậu đập loạn nhịp. Cánh cổng gỗ cũ kêu kẽo kẹt khi cậu đẩy vào, tiếng gọi “Chị Linh ơi!” vang lên trong không gian yên bình của buổi trưa hè. Từ trong nhà, Linh bước ra, tay cầm chiếc quạt nan phe phẩy, nụ cười rạng rỡ trên môi. Bảo đứng sững người, mắt cậu như bị hút chặt vào thân hình đẫy đà của chị. Linh mặc một chiếc áo hai dây mỏng tang, màu trắng đục, ôm sát lấy cặp ngực căng tròn nhô cao, vòng eo nhỏ nhắn mềm mại, và đặc biệt là cặp mông siêu bự, tròn lẳn, lấp ló dưới lớp váy ngắn cũn cỡn. Số đo 91-62-108 của chị không phải lời đồn, mà là sự thật phô bày trước mắt cậu, khiến cậu gần như nghẹt thở. “Bảo đấy à? Vào đi, nóng thế này mà đứng ngoài làm gì!” Linh nói, giọng ấm áp như mọi lần. Cậu lí nhí đáp lại, cố gắng không để ánh mắt trượt xuống phần thân dưới của chị. Nhưng trời ơi, cặp mông ấy cứ đung đưa mỗi bước chị đi, như một lời mời gọi đầy cám dỗ. Linh không hề hay biết, với chị, Bảo vẫn là thằng em nhỏ ngày nào hay lẽo đẽo theo sau đòi kẹo. Cô thoải mái như ở nhà mình, vốn dĩ bình thường cô vẫn ăn mặc thế này để hâm nóng tình cảm với chồng - anh rể của Bảo, tên Hùng. Hùng, một người đàn ông 35 tuổi, làm kỹ sư xây dựng, tính tình trầm lặng nhưng yêu thương vợ hết mực. Hôm nay anh vẫn ở nhà, đang ngồi trong phòng khách xem tivi, chỉ khẽ gật đầu chào Bảo khi cậu bước vào. Bảo đặt ba lô xuống góc phòng, mắt không dám ngẩng lên. Linh ngồi xuống sofa đối diện, hai chân bắt chéo, chiếc váy ngắn càng làm lộ ra đôi đùi trắng mịn màng. “Chị pha nước cam cho em nhé, đường xa chắc mệt lắm,” Linh nói, rồi đứng dậy đi vào bếp. Bảo nuốt nước bọt, cảm giác khô khốc ở cổ họng không phải vì khát nước. Khi chị quay lưng, cặp mông căng tròn lại hiện lên, nhún nhảy theo từng bước chân. Con cặc 19 cm của cậu bắt đầu cựa quậy trong quần, căng cứng đến mức đau nhức. Cậu hoảng hốt, liếc nhanh sang anh Hùng - người vẫn đang dán mắt vào màn hình tivi, không để ý gì đến cậu. Bảo vội vàng đứng dậy, lắp bắp: “Chị… chị cứ làm đi, em… em lên phòng cất đồ đã!” Không đợi chị trả lời, cậu lao nhanh lên cầu thang, tim đập thình thịch. Căn phòng nhỏ trên tầng hai mà chị chuẩn bị cho cậu nằm ngay cuối hành lang. Cậu đóng sầm cửa, thở hổn hển, tay vô thức sờ xuống dưới. “Mẹ kiếp, sao chị lại sexy thế này chứ…” cậu lẩm bẩm, cố gắng kiềm chế bản thân. Nhưng hình ảnh cặp mông ấy cứ lởn vởn trong đầu, như một cơn sóng dữ dội cuốn lấy lý trí cậu. Bảo ngồi phịch xuống giường, tự nhủ phải tập trung vào việc học, nhưng sâu thẳm trong lòng, cậu biết chuyến “ôn thi” này sẽ không hề đơn giản, nhất là khi anh Hùng vẫn ở nhà, như một bức tường vô hình ngăn cách cậu khỏi những suy nghĩ tội lỗi. Buổi chiều, Linh gọi cậu xuống ăn cơm. Bàn ăn được dọn sẵn, anh Hùng ngồi ở đầu bàn, vẫn giữ vẻ trầm lặng thường ngày. Linh mặc một chiếc áo thun rộng hơn, nhưng vẫn không che nổi đường cong quyến rũ của cơ thể. “Em ăn nhiều vào, ở đây chị kèm cặp em kỹ, không được lơ là đâu nhé,” Linh vừa nói vừa gắp thức ăn cho cậu, ánh mắt chị đầy quan tâm. Bảo gật đầu, nhưng trong đầu cậu lại nghĩ đến cặp mông tròn trịa của chị khi chị đứng dậy lấy thêm nước. Anh Hùng khẽ ho, kéo cậu về thực tại: “Học hành thế nào rồi, Bảo? Có cần anh giúp gì không?” Cậu lắc đầu, cười gượng: “Dạ, em ổn, cảm ơn anh.” Nhưng trong lòng cậu, một ngọn lửa âm ỉ đang cháy, và cậu không biết mình có thể kiềm chế được bao lâu. ---
0 bình luận