<span><br>Đêm ấy, bầu trời ngoại ô phủ đầy mây xám, không một vì sao nào ló dạng. Tiếng gió rít qua kẽ lá ngoài sân như một bản nhạc uể oải, hòa lẫn với tiếng thở dài của cô Hạnh khi bà trở về nhà sau ca làm muộn. Tuấn ngồi trong phòng, giả vờ đọc sách, nhưng mắt cậu không rời khỏi cánh cửa mỗi khi nghe tiếng bước chân mẹ vang lên. Bà bước vào, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, chiếc áo công nhân ướt át dính chặt vào người, để lộ vòng ngực căng tròn và...