Tuấn nghe mẹ nói, mắt trợn tròn, không tin vào tai mình: “Mẹ… mẹ nói thật hả? Mẹ cho con cưới Linh? Mẹ không phá thai nữa?” Cậu nắm tay bà, giọng run run, lòng vừa mừng vừa sợ, không ngờ mẹ lại thay đổi quyết định khắc nghiệt trước đó. Cô Hạnh gật đầu, tay vuốt bụng, cười dịu dàng: “Thật… mẹ thấy con khóc đêm qua, mẹ không đành lòng. Mẹ không muốn con khổ, nhưng mẹ cũng không buông con hẳn đâu. Mẹ chấp nhận con cưới Linh, lo cho cái thai của nó, nhưng con phải...