Sau một hồi dỗ dành, Linh cuối cùng cũng nguôi giận, ngồi trên giường với đôi mắt đỏ hoe, tay vẫn xoa mông, khuôn mặt xinh xắn thoáng chút hờn dỗi nhưng không còn vùng vằng nữa. Tuấn thở phào, ngồi sát cô, tay vuốt nhẹ lưng cô qua lớp áo thun mỏng: “Linh… tớ xin lỗi thật mà, giờ tớ làm nhẹ thôi, không dùng roi nữa, được không?” Linh gật đầu, giọng nhỏ nhẹ: “Ừ… nhưng cậu phải nhẹ, không tớ giận nữa đấy!” Cô nằm ngửa xuống giường, để lộ cơ thể thon thả, cặp mông nhỏ...