Cô Hạnh nằm đó, thở hổn hển, nước mắt lăn dài trên má, cơ thể rung lên vì dư âm khoái lạc xen lẫn sự “hoảng loạn” giả tạo. Tinh dịch nóng hổi từ “con cặc” Tuấn vẫn chảy ra từ lồn bà, thấm ướt ghế sofa thành một vũng nhỏ lấp lánh. Bà ôm lấy bụng, giọng nghẹn ngào: “Tuấn… sao con làm thế… mẹ sợ lắm… nếu mẹ có bầu thì sao…” Bà khóc lóc thảm thiết, tay run run lau nước mắt, nhưng trong lòng lại rạo rực vì chiến thắng – bà biết tâm lý biến...