Sau cuộc gặp gỡ ngắn ngủi nhưng đầy khoái lạc với Linh trong nhà vệ sinh, Tuấn rời trường với tâm trạng rối bời. Cậu bước đi trên con đường làng quen thuộc, ánh nắng chiều tà chiếu lên khuôn mặt đẫm mồ hôi, nhưng đầu óc cậu không còn chỗ cho sự bình yên. Lời của Linh vang vọng không ngừng: “Địt cưỡng ép tiếp đi… cứ địt cho đến khi không dám phản kháng…” Nó như một liều thuốc kích thích, đánh thức con thú hoang trong cậu, khiến cậu không thể ngừng nghĩ về mẹ – cô...