Buổi trưa hôm ấy, cô Hạnh đi làm về sớm hơn thường lệ. Không khí trong nhà yên ắng, chị Lan đi làm, chị Ngọc ở trường, còn Tuấn thì không thấy đâu. Bà đặt túi xách xuống bàn, đôi tay chai sần xoa bóp vai mỏi nhừ sau một buổi sáng ngồi máy may. Nghĩ rằng Tuấn đã ra ngoài chơi, bà quyết định dọn dẹp phòng cậu – một thói quen từ lâu để giúp con trai út bớt bừa bộn. Bà bước vào, ánh nắng trưa chiếu qua khe cửa sổ, làm sáng lên căn phòng nhỏ...