Chương 3: Ánh mắt tội lỗi qua kẽ hở

Buổi tối hôm ấy, không khí trong nhà yên tĩnh đến lạ. Chị Lan đã đi ngủ sớm vì mệt sau ca làm thêm, chị Ngọc thì ở lại trường để hoàn thành bài thuyết trình nhóm. Chỉ còn Tuấn và mẹ trong căn nhà nhỏ, nơi tiếng quạt máy kêu rè rè hòa lẫn với tiếng côn trùng rả rích ngoài sân. Mẹ vừa đi làm về, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, chiếc áo công nhân dính chặt vào người, để lộ những đường cong mà Tuấn không thể rời mắt. “Mẹ đi tắm đây, hôm nay nóng quá,” mẹ nói, giọng mệt mỏi nhưng vẫn dịu dàng như mọi ngày. Bà cầm chiếc khăn tắm cũ và bước ra sân sau, nơi nhà tắm tạm bợ được dựng bằng những tấm gỗ đã mục nát theo thời gian. Tuấn ngồi trong phòng khách, tay cầm chiếc điều khiển tivi nhưng mắt không tập trung vào màn hình. Tiếng nước chảy róc rách từ nhà tắm vọng lại, như một lời mời gọi đầy cám dỗ. Cậu nuốt nước bọt, tim đập thình thịch, một cảm giác rạo rực lan tỏa khắp cơ thể. Cậu biết mình không nên, biết rằng điều này là sai trái, nhưng đôi chân lại tự động đứng dậy, bước nhẹ nhàng ra sân sau như bị một thế lực vô hình dẫn dắt. Bức tường gỗ của nhà tắm đã cũ kỹ, những kẽ hở nhỏ xuất hiện do các tấm gỗ bị cong vênh, và đó chính là nơi Tuấn thường đứng để thỏa mãn cơn khát kìm nén trong lòng. Cậu áp sát mặt vào một kẽ hở lớn nhất, vừa đủ để nhìn rõ bên trong mà không bị phát hiện. Ánh đèn vàng yếu ớt từ bóng điện treo lủng lẳng trên trần hắt xuống, chiếu sáng cơ thể mẹ trong làn nước. Mẹ đứng đó, hoàn toàn khỏa thân, nước chảy từ vòi sen nhỏ xíu xuống mái tóc dài, rồi lướt qua làn da rám nắng, từng giọt lấp lánh như những viên ngọc. Đôi vai mẹ tròn trịa, hơi gầy nhưng vẫn mềm mại, nước trượt xuống theo đường cong của xương quai xanh, rồi chảy đến đôi gò bồng đảo căng tròn. Hai bầu ngực của mẹ đầy đặn, trắng ngần tương phản với làn da sạm màu, núm vú hồng hào dựng đứng vì nước mát, khẽ rung lên mỗi khi mẹ đưa tay kỳ cọ. Tuấn cảm thấy hơi thở mình nặng nề hơn, mắt dán chặt vào từng chi tiết, không thể rời dù chỉ một giây. Mẹ xoay người, để lộ phần thân dưới. Vòng eo mẹ không còn thon thả như thời trẻ, nhưng vẫn đầy đặn, mềm mại, nước chảy qua từng đường nét, lấp đầy những khe hõm nhỏ trên làn da. Đôi mông tròn trịa, săn chắc dù đã có tuổi, lấp ló dưới làn nước, mỗi lần mẹ cúi xuống kỳ cọ chân, chúng lại căng lên đầy khiêu khích. Và rồi, khi mẹ đứng thẳng, Tuấn nhìn thấy rõ hơn – vùng kín của mẹ, một đám lông đen mượt mà ướt át, ôm lấy đôi môi âm hộ hồng hào, lấp ló giữa hai đùi thon dài. Nước chảy qua đó, len lỏi vào từng kẽ nhỏ, khiến cả cơ thể mẹ như một bức tượng sống động, vừa gần gũi vừa xa lạ trong mắt cậu. Tuấn đứng đó, tay nắm chặt mép tường, các khớp trắng bệch vì siết quá mạnh. Dưới lớp quần đùi mỏng, cậu cảm nhận được sự cương cứng đau đớn, một luồng nhiệt chạy dọc sống lưng, tụ lại ở phần dưới bụng. Mẹ vô tình hát khẽ, giọng trầm ấm vang lên giữa tiếng nước, như đổ thêm dầu vào ngọn lửa đang cháy trong cậu. Cậu nhìn mẹ đưa tay xoa xà phòng lên ngực, những ngón tay thô ráp lướt qua núm vú, khiến chúng càng thêm nổi bật. Rồi mẹ cúi xuống, kỳ cọ vùng kín, đôi môi âm hộ hé mở dưới làn nước, hồng hào và ướt át, như một lời mời gọi mà mẹ không hề hay biết. Tuấn cắn chặt môi, cố kìm nén tiếng thở dốc, nhưng cơ thể cậu đã vượt khỏi tầm kiểm soát. Khi mẹ tắm xong, quấn khăn quanh người và bước ra, Tuấn vội vàng quay về phòng, đóng sầm cửa lại. Cậu ngồi phịch xuống giường, hơi thở vẫn dồn dập, hình ảnh mẹ trần truồng dưới vòi nước vẫn hiện lên rõ mồn một trong đầu. Cậu không thể chịu nổi nữa. Tay cậu run run kéo khóa quần, bàn tay lần xuống, nắm lấy thứ đang cương cứng đến phát đau. Cậu tưởng tượng đến đôi ngực căng tròn của mẹ, đến vùng kín ướt át lấp ló dưới đám lông đen, và bắt đầu vuốt ve, chậm rãi rồi nhanh dần. Mỗi nhịp tay là một lần cậu chìm sâu hơn vào cơn khoái lạc tội lỗi, miệng lẩm bẩm gọi tên mẹ trong bóng tối. ---
1 bình luận

Nạp tiền vào tài khoản ạ

Chương 1: Gia đình nhỏ và những áp lực đè nén