Chương 1

Tôi gọi là Mạnh An là một cậu con trai vừa bước sang tuổi thứ mười, tôi không có sở thích gì đặc biệt, mà nếu phải nói ra một cái thì đó chắc là xem phim hoạt hình. Mặc dù tôi rất thích xem phim hoạt hình nhưng thành tích học tập của tôi vẫn khá tốt đó, có thể đếm từ một đến mười, thấy tôi ghê chưa? Có phải tôi rất là ghê gớm không, hè hè! Sao nào? Mấy bố nghĩ đếm từ bộ đến mười là dễ lắm hả? Không hề đơn giản đâu! Tôi mà so với bọn bạn học cùng trường của tôi thì tôi là thiên tài đó, vì trong số bọn chúng đứa thì ngốc nghếch nhìn chằm chằm còn chảy nước miếng, còn thằng thì ngu đến nỗi mỗi cái việc nói chuyện cũng nói không rõ ràng. Còn một điều nữa, tôi không chỉ có cái đầu thông minh hơn bọn nó mà ngay cả thứ tôi dùng đi tè cũng lớn hơn nhiều. Có một lần tôi thấy một ông thầy đi tè trong một góc ở trong trường, tôi len lén liếc liếc mắt ngó sang, mới biết hoá ra là công cụ đi tè của tôi nó lớn bằng của người lớn! Có phải tôi rất ghê gớm không? Đúng rồi, mà nhắc tới trường học thì cái trường mà tôi theo học nó không giống với mấy trường bình thường. Nhưng mà nó khác ở chỗ nào thì tôi nói không ra được, mỗi lần mà tôi muốn động não cẩn thận suy nghĩ thì cái đầu liền đau lên quá trời luôn, giống như bị dao nhỏ cấm vào. Thỉnh thoảng tôi vẫn nghe từ trong miệng mấy thầy cô nói gì mà "trường giáo dục đặc biệt", "trẻ em thiểu năng trí tuệ" "dị tật bẩm sinh." Thật là kỳ quái, cái gì mà giáo dục đặc biệt, không có gì đặc biệt mà. Còn có gì mà trẻ em thiểu năng trí tuệ… hưm… gì mà thiểu năng trí tuệ? Đó là nói về chúng tôi sao? Còn có dị tật bẩm sinh, lại càng quái lạ, trên người tôi làm gì thiếu cái gì đâu chứ, không hiểu nổi mà. Đã đến buổi trưa vào giờ tan học, một nữ giáo viên nắm tay tôi dắt đi ra cửa trường, như mọi khi, mẹ tôi đã xuất hiện ở cửa để đón tôi về. "Mẹ!" Tôi vui vẻ xông thẳng qua đó. Trên mặt mẹ là nụ cười tươi rói, mẹ giang hai cánh tay ra ôm tôi vào lòng. À mà, bây giờ tôi nên giới thiệu mẹ của tôi. Mẹ tôi tên là Vương Nhã Huyên, năm nay hai mươi tám tuổi, cao một mét bảy mươi lăm, là người có ngoại hình vô cùng xinh đẹp, giống như là tiên nữ vậy đó, cũng là người mà tôi thấy xinh đẹp nhất trên đời, bà ấy còn có đôi chân vô cùng nuột nà. Không chỉ có mỗi chân mà toàn thân từ trên xuống dưới của mẹ đều rất là đẹp, nhất là cặp vú vừa trắng vừa bự vừa mềm, lấy tay sờ lên cảm thấy vô cùng là lạ, tuy rằng không rõ lạ chỗ nào nhưng nó rất thoải mái. Còn tại sao tôi hiểu rõ như vậy là bởi vì mẹ thường xuyên tắm chung với tôi, lần nào mẹ cũng cởi truồng, còn lúc ở nhà khi chỉ có tôi với mẹ thì mẹ ăn mặc rất ít, chỉ có hai thứ, hai thứ đó gọi là Bra và quần lót, rồi khoác thêm một cái áo ngủ trong suốt ở bên ngoài. Gì hả? Cha tôi đâu hả? À đúng rồi, tôi quên nói cha tôi đã ly hôn với mẹ tôi lâu rồi, mà nguyên nhân là gì thì tôi cũng không rõ lắm. "Con iu, hôm nay con ở trường có ngoan không?" Mẹ nắm lấy tay của tôi đi trên đường. "Dạ ngoan!" Tôi cười hì hì và gật đầu. Sau đó nhìn mẹ nói: "Mẹ ơi, con đói bụng quá, sau khi về nhà mẹ làm món thịt nướng cho con nhé?" Mẹ dứt khoát đồng ý, bởi vì mẹ thường rất thương yêu tôi nên không bao giờ từ chối yêu cầu của tôi. Gì hả? Không tin à? Hừ, cũng vừa hay hôm nay thầy giáo có giải thích cho tôi thế nào là nêu ví dụ, vậy để tôi lấy ví dụ.
0 bình luận