Chương 5

Một ngày VP tổ chức tiệc tại Hồ Tây mừng khách hàng thanh toán nốt một khoản thu lớn, Nam dự tiệc mà mắt không dời khỏi Huyền. Hôm nay Huyền đẹp hơn thường lệ, váy dài thắt eo như tôn toàn bộ đường cong trên cơ thể. Nam muốn thổ lộ cho Huyền biết tình cảm của mình mà chưa biết bắt đầu từ đâu… Kiếm cớ đi mời rượu, Nam tiến đến chỗ Huyền bắt chuyện: – Khi nãy em thấy chị đi cùng xe của chị Lan, thế xe chị đâu ạ? – Nam đấy à? Hôm qua anh Hùng nhà chị đi liên hoan, để xe ở nhà máy, sáng nay đưa chị đi làm tí nữa đến đón. Thế sang chỗ làm mới thế nào? Hồi thử việc chỗ nhóm chị có giúp gì được cho bây giờ không? – Huyền vẫn luôn chu đáo. – Dạ, cũng nhiều chứ ạ! Nhưng có một số việc hơi khó hiểu khi nào em gặp riêng chị chút để hỏi tí nhé? – Sao phải lúc nào? Nam hỏi luôn đi! A, mà hỏi đấy không tiện hả? Lát sang bên cạnh uống cà phê nhé, chị hẹn anh Hùng tám rưỡi cơ, đây cũng sắp xong rồi. Nam như chết đuối vớ được cọc, sao lại may mắn thế này hả trời?biết thế sang hỏi lâu rồi ý chứ! – Vâng, em về chỗ rồi xong chị em mình sang nhé! – Ok luôn, biết chị sẽ trả lời liền, VP mình mọi người cũng thân thiện lắm em ạ! – Em cảm ơn chị trước, lát nữa tâm sự nhiều hơn chị nhé! – Ừ! Yên tâm vui vẻ đi đã đấy. Đúng hẹn, tan tiệc hai chị em kéo nhau sang quán cà phê bên mép hồ Trúc Bạch nói chuyện, thực ra cũng có một số vẫn đề về công việc, nhưng Nam phần vì chỉ nói cho có cớ, phần vì tâm trí để dồn chỗ mép váy giữa cặp đùi trắng bóc của chị đồng nghiệp phìa dưới gầm bàn nên câu chuyện mau chóng được đổi hướng. Sau một hồi dò hỏi Nam cũng chưa hiểu vấn đề vì thấy Huyền tỏ ra rất tự hào về chồng nhưng cũng rất quan tâm đến Nam… Liếc nhìn đồng hồ thấy đã gần tám giờ hai mươi, Nam muốn đi đến mục đích chính: – Thật ra hồi mới vào em nghĩ chị chưa co gia đình, chị Huyền trẻ lâu thật! – Xì ì ì! Em cứ quá khen, câu đó để cho mấy anh già nói chứ… – Không đâu ạ! Là em nói thật tình, chị lại biết cách ăn mặc nữa, chồng chị và các anh văn phòng mình thích đã đành, trẻ con như bọn em cũng chết thèm…
0 bình luận