Chương 10: Người sông sót trong siêu thị

Vương Nhiên nhìn nhìn, thấy không có zombie nào mới tiến tới nữa, liền xuất phát. "Oanh..." Vương nhiên khởi động xe. Âm thanh xe máy hấp dẫn không ít zombie đang ăn ở bên kia. Vương Nhiên nhấn ga, điều khiển xe thuận lợi chạy ra khỏi nhà để xe dưới hầm. Trên mặt đất, giống như những mảnh phế tích. Khắp nơi là ô tô bị đâm cháy, thi thể bị tàn phá. Vì tránh né chướng ngại, Vương Nhiên không thể không lái xe chậm lại, ở trên đường đi thành hình chữ S. Lúc này zombie cũng nghe được động tĩnh, nhao nhao nhìn về phía Vương Nhiên. "Rống! ! !" Bọn chúng gào thét chạy đến bên chiếc xe. Rất nhanh, sau xe Vương Nhiên xếp thành hàng dài. Những zombie ở ngã tư đường, các tòa nhà bên cạnh cũng bị hấp dẫn chạy đến. Vừa nhìn số lượng có ít nhất hai trăm con. “Chủ nhân, số lượng lần này có hơi nhiều nha”. Tô Tiểu Vũ nhíu mày nói. Tuy thực lực nàng rất mạnh, nhưng là thể lực cũng có hạn. Một khi bị bao vây, cô rất khó bảo vệ Vương Nhiên chu toàn. “Không có việc gì, anh lái xe cũng tạm được” Vương Nhiên thuần thục lái xe, vừa kéo dài khoảng cách với zombie phía sau, vừa né tránh chướng ngại. Rất nhanh, vương nhiên liền đi đến siêu thị gần đó. Cửa chính siêu thị, có hàng trăm con zombie dạo chơi. Xem tình hình chắc chắn không nên đi cửa chính. Vương Nhiên thay đổi phương hướng, ở bên ngoài siêu thị lượn một vòng. “Khu dỡ hàng”. Mắt Vương Nhiên sáng lên. Khu dỡ hàng, gần sát kho để hàng, đúng là chỗ mình cần đến. Vương Nhiên nhìn zombie triều phía sau, còn cách ít nhất 100m nữa. "Tiểu Vũ, zombie sẽ không công kích em, em cầm hành lý cùng ba lo đến khu dỡ hàng chờ anh". Vương Nhiên nói. Tô Tiểu Vũ trăm phần trăm nghe lời, trực tiếp cầm lấy này nọ nhảy xuống xe. Vương Nhiên tiếp tục lái xe lượn quanh siêu thị vài vòng. Rất nhanh Vương Nhirn đã thấy đội ngũ đuôi zombie phía trước mặt. Mấy trăm con đã bao vây xung quanh siêu thị. Tiếp tục đi nữa liền va vào đám zombie rồi. Vương Nhiên đem âm thanh trên xe mửo lớn nhất, trực tiếp cầm lấy thanh Đường đao nhảy xuống xe. Xe liền tiếp tục chạy thẳng về phía trước. Vương Nhiên trực tiếp chạy đến khi dỡ hàng. Đa số zombie bị âm thanh hấp dẫn, nhưng mà vẫn có mười mấy con zombie chạy theo Vương Nhiên. Vương Nhiên trức tiếp rút đao ra, xử lý vài con zombie chặn đường, đi đến khu dỡ hàng. “Chủ nhân”. Tiểu Vũ nhìn thấy Vương Nhiên, nhẹ nhàng thở ra. Nhìn bộ dáng, mấy phút này cô ấy lo lắng không ít. “Ngăn lại zombie ở đằng sau đi” “Anh đi mở cửa”. Lúc này không có thời gian nói chuyện, Vương Nhiên trực tiếp đi đến cửa kho hàng. Trên cửa kho có khóa điện tử cần mật mã chính xác mới có thể tiến vào. Vương Nhiên không chút hoang mang, cầm một nắm cát lên, vẩy ở trên bàn phím mật mã. Trên tay người đều có chút trơn, sau khi ấn mật mã xong sẽ lưu vân tay lại trên bàn phím. Thổi mấy hạt cát rơi bớt xuống, Vương Nhiên rất nhanh liền tìm được 4 con số thường xuyên bị ấn. Hiện tại chỉ cần sắp xếp tổ hợp lại mà thôi. Lần thứ nhất, sai lầm. Tiếng chuông cảnh báo vang lên. Vài con zombie ở xa xa lập tức chú ý đến bên này. Lần thứ hai, vẫn sai. Lần thứ ba sai. Áp lực của Tô Tiểu Vũ càng lúc càng lớn, Trước mắt cô đã chất đống mười mấy thi thể zombie. Phía trước, zombie vẫn như thủy triều không ngừng vọt tới. Tô Tiểu Vũ có chút thở hổn hển, tiêu hao không ít thể lực. Vương Nhiên lấy lại bình tĩnh, tiếp tục thử mật mã. “Đinh” Đèn xanh trên khóa điện tử sáng lên. Thành công mở khóa. “Tiểu Vũ, có thể rút lui rồi”. Vương Nhiên đem ba lo cùng valy ném vào cửa, sau đó ở cửa đợi Tô Tiểu Vũ. Tô Tiểu Vũ dùng chân dài đá bay hai con zombie, rất nhanh liền chạy theo Vương Nhiên. Một lát sau, Tô Tiểu Vũ trực tiếp nhào vào trong lòng Vương Nhiên. Vương Nhiên thuận thế đem cửa đóng lại. "Hô...Cuối cùng cũng tiến vào". Vương Nhiên nhẹ nhàng thở ra. Tô Tiểu Vũ núp trong lòng Vương Nhiên không chịu ra. Vừa nãy tốn quá nhiều sức lực, hiện tại cần làm nũng một chút. Đột nhiên, Vương Nhiên cùng Tô Tiểu Vũ cảm nhận được một chút khác thường. Hai người bọn họ cùng nhau quay đầu lại, nhìn thấy mấy người mặc quần áo lao động của siêu thị, trên tay còn cầm vũ khí. “Các người là ai...Sao lại biết mật mã”. Một người đàn ông trung niên hói đầu hỏi bọn họ. Nhìn trang phục đoán chắc người này là giám đốc siêu thị nha. "Chúng ta là người sống sót." "Tới đây tìm một chút vật tư." Vương nhiên nhàn nhạt nói. Ông hói hơi hơi nhíu nhíu mày. Lúc virus zombie bộc phát, bọn hắn vừa vặn ở trong kho hàng làm việc, cho nên lập tức đóng cửa lại, tránh thoát một kiếp. Ở đây vật tư sung túc, cuộc sống vẫn khá thoải mái. Không nghĩ tới cửa kho hàng đột nhiên mở ra. Điều này làm cho lão hói sợ muốn tiểu ra. Cũng may bọn chúng vào xong liền đúng lúc đóng cửa lại. Chỉ là ngoài cửa truyền đến tiếng gào thét không ngừng, có thể thấy bên ngoài có ít nhất hàng trăm con zombie. Nếu thả tiến vào bọn hắn liền xong đời. “Người sống sót sao? Tôi là giám đốc nơi này? Nơi này do ta quyết định” “Hai người các ngươi”. Lão hói liếc hai người, khi ánh mắt dừng ở trên người Tô Tiểu Vũ, đột nhiên dừng lại. Cô gái này quá đẹp. Minh tinh trên ti vi cũng không đẹp đến vậy. Nếu có thể thoải mái một chút, đời này liền đáng giá! “Các ngươi ở lại...Cũng có thể nhưng mà phải nghe lời tôi”. “Các ngươi cũng biết, dưới loại tình huống này, vật tư cực kì trân quý, chúng ta không nuôi người nhàn rỗi đâu”. Lão hói nói. Vương Nhiên mỉm cười nhớ đến ánh mắt của lão hói vừa nãy liền biết lão không có ý tốt, nhất định là có ý đồ xấu với Tô Tiẻu Vũ. Nhưng mà Vương Nhiên không vội giết hắn. Kho hàng này, có thể chống đỡ zombie nhưng không ngăn được con người. Toàn bộ kho hàng cần gia cố thêm mới được. Việc cực khổ như vậy đương nhiên nên để cho mấy nhân viên siêu thị này làm nha. Đợi nghỉ ngơi một lát, tìm cơ hội chế phục nhóm này, liền bắt đầu cí thể làm. Mặt khác Vương Nhiên liếc nhìn kho lạnh của siêu thị. Kho lạnh có lượng lớn thịt cùng hải sản. Này trong mạt thế cực kì khó tìm. Nhưng mà trên cửa kho lạnh còn tầng tầng lớp lớp khóa. Loại khóa truyền thống này phải có chìa khóa mới có thể vào. Về phần chìa khóa... Khẳng định ở trên người lão giám đốc hói kia hoặc bị hắn giấu đi rồi. Đợi nghỉ ngơi một lát liền nghiêm hình bức cung nha...
0 bình luận