Chương 8: Uống nhiều còn có thể trở nên mạnh mẽ.

Trải qua hai tiếng nghiêm túc giáo dục, Vương Nhiên cuối cùng cũng bỏ qua cho Tô Tiểu Vũ. Eo có chút chua xót. Trên đường từ siêu thị về đi ngang qua tiệm thuốc cần vào xem có loại nào dùng được không. “Đúng rồi chủ nhân, em có cảm giác hôm nay trở nên mạnh hơn”. Tiểu Vũ dính vào Vương Nhiên nói. “Mạnh hơn?” Vương nhiên ngẩn người. Tô Tiểu Vũ từ chiều hôm qua đến giờ không có uống máu của mình. Chỉ uống qua... Lẽ nào, cái này có thể làm cho cô ấy trở nên mạnh mẽ hơn sao? “Chủ nhân nhìn xem” Tô Tiểu Vũ đưa cái chảo có dấu tay kia ra. Oanh một tiếng trực tiếp xuyên thủng. Mà lần này, tay Tô Tiểu Vũ lại không bị thương chút nào. Đúng là trở nên mạnh hơn. “Cái chảo của tôi” Vương Nhiên đầu tiên liền thay cái chảo mặc niệm một chút. Sau đó, Vương Nhiên ý thức được, quả nhiên Tô Tiểu Vũ đã trở nên mạnh mẽ hơn. Có thể thấy năng lực của mình lợi hại đến mức nào. Chẳng Nhưn có thể cho zombie khôi phục ý thức, còn có thể càng ngày càng mạnh... Khuyết điểm chỉ là có chút hại thận... Đáng tiếc, điểu này chỉ làm cho zombie mạnh hơn, còn chính là vẫn yếu như gà vậy. Điều này làm cho vương nhiên có chút buồn bực. Dù là phụ trợ cũng vẫn có khát vọng carry toàn trường nha. Thử nghĩ xem cầm Đường đao, chém zombie giống như chém dưa hấu, bao nhiêu kích thích. Hiện tại thì sao? Chính mình chỉ có thể tạm thời làm nam nhân sau lưng Tô Tiểu Vũ vậy. Lấy thực lực của Tô Tiểu Vũ bây giờ, còn định ra kế hoặc làm cái quỷ gì? Một đường nghiền ép là được. Hiện tại vẫn là thời kì đầu tận thể, chưa có xuất hiện zombie biến dị đâu. Vương Nhiên nhìn đồng hồ, bây giờ là giữa trưa 11 giờ. Buổi chiều lúc 2 giờ là lúc nóng nhất đồng thời cùng là lúc zombie lười nhác nhất. Nếu có thể một đường nghiền đè tới, không bằng nhanh chóng đi thôi. “Tiểu Vũ, chuẩn bị quần áo một chút. Chúng ta phải chuẩn bị đi chỗ khác ngây người thôi”. Vương Nhiên xoa đầu Tô Tiểu Vũ. “Vâng, chủ nhân đi đâu em liền đi đó”. Tô Tiểu Vũ gật đầu như gà con mổ thóc nói. Vương Nhiên có cảm giác, Tô Tiểu Vũ không những mạnh hơn mà còn nghe lời hơn hôm qua. Lẽ nào, đây cũng là năng lực của mình. Điều này còn cần quan sát thêm đã. Rất nhanh, Tô Tiểu Vũ liền xách một cái rương to đi ra. Bên trong nhét đầy quần áo. Hiển hiên, Tô Tiểu Vũ căn bản không nghĩ tới phải mang đồ ăn, mà quả thật cô ấu cũng chẳng cần ăn gì. Sau đó Vương Nhiên cũng mang đầy đủ trang bị lên người. Trên thực tế, nơi tiếp theo bọn họ muốn đi, bên trong toàn bộ đều là đồ ăn cùng đồ dùng hàng ngày. Mang trên lưng một chút để phòng ngừa vạn nhất thôi. “Chủ nhân, bây giờ mới có 11 giờ rưỡi, chúng ta còn hơn hai tiếng nữa mới xuất phát, muốn hay không dùng thật tốt thời gian này đi”. Mặt Tô Tiểu Vũ cà cà trong lòng Vương Nhiên. “Nghĩ gì thế, đứng đắn một chút”. Vương Nhiên nghiêm trang nói. Nếu lại vận động nữa, lát chân cũng mềm nhũn, sao hành động được? Tô Tiểu Vũ thè lưỡi. Từ khi phát hiện vận động xong có thể mạnh hơn, Tô Tiểu Vũ đối với loại chuyện này càng thêm nóng lòng. Về phần thân thể Vương Nhiên, nhìn qua vẫn tốt nha. Trừ cặp mắt hơi thâm cũng không có việc gì nha. “Đúng rồi, em có xe không?” Vương Nhiên hỏi. Từ đây đến siêu thị, nếu lái xe chỉ cần một phút là đến. Tuy rằng sẽ khiến cho zombie chạy theo xe, chỉ cần tốc độ đủ nhanh, đi lòng vòng một lát, thì có thể bỏ rơi bọn chúng. “Em có xe điện, được chứ?”. Tô Tiểu Vũ hỏi. “Xe điện...mặt phòng ngự không tốt...dễ bị zombie kéo xuống” Vương Nhiên quyết đoán hủy bỏ kế hoạch đi xe điện. “Đúng rồi, lúc nãy ở nhà ông lão lật đông lật tây, hình như em thấy có chìa khóa xe đó” Tô Tiểu Vũ mắt sáng lên. “Đi, vậy chúng ta đến đó xem sao’. Trộm dê một con cũng là trộm một bầy cũng là trộm, tôi có chút cảm giác tội lỗi với ông lão ấy. Phòng vừa mở cửa, có hai con zombie nhào lên. "Bà mẹ nó!" Vương Nhiên muốn lấy thanh đao đặt trên bàn, nhưng giống như là không kịp. Tô Tiểu Vũ tay mắt lanh lẹ, trực tiếp bay qua sofa, một cước đá lên ngực con zombie kia. Ngực nó trực tiếp lõm vào một hố lớn, không còn hơi thở. Mà con zombie phía sau bị con phái trước va vào, ngã nhào trên đất. Khi hắn giãy dụa bò lên, ánh sáng lướt qua. Vương Nhiên vung đao dính máu đen, cất đao vào vỏ. Zombie liền ngã nhào trên mặt đất. “Đao này dùng tốt” Vương Nhiên gật gật đầu. Sử dụng cây đao này còn sử dụng tốt hơn tưởng tượng. Có cây đao này, ở địa phương chống trải bị mười mấy zombie vây công, cũng có thể chiến một trận. “Kì quái, hai con zombie này đến nhà chúng ta làm gì nha?” Vương Nhiên đá đá thi thể đang chặn đường. “Chủ nhân anh đã quên...Chúng ta buổi tối gây ra nhiều động tĩnh lớn như vậy”. Mặt Tô Tiểu Vũ ửng đỏ nói. Vương Nhiên ngẩn người, nháy mắt liền hiểu rõ. Này đoán chừng là hấp dẫn zombie từ dưới lầu lên đây. Chuyện này nhưng thật ra quên mất. Dù sao Vương Nhiên ở mạt thế sinh tồn một năm, vẫn như cũ là cẩu độc thân. Cho nên chưa từng có trải nghiệm này. Nhìn ra sau này phải quan tâm đến vấn đề cách âm cùng giảm xóc rồi. "Tiểu Vũ, em canh giữ ở cửa thang lầu." “Anh đi sang nhà đối diện lấy chìa khóa”. “Vâng, chủ nhân” Tô Tiểu Vũ gật gật đầu. Đi đến ngoài cửa, Vương Nhiên nhìn thi thể bác gái trên mặt đất. Ai, cầm của người ta một cây đao, nửa túi gạo, mấy cân hoa quả... Đợi lát còn lấy thêm một chiếc xe. Cầm nhiều đồ của người ta như vậy, liền tận trách với họ một chút. Vương Nhiên đem thân thể bác gái lôi vào nhà, để cùng với bác trai ở trên giường. Nếu hai ông bà còn sống có lẽ cũng hy vọng có thể cho họ chết cùng một chỗ. “Tôi chỉ có thể làm cho hai người đến thế thôi”. Vương Nhiên nói xong liền cầm chìa khóa rời đi. Trong hành lang, Tô Tiểu Vũ vừa giải quyết một con zombie đang mò mẫm lên lầu. “Chủ nhân xong rồi sao?”Tô Tiểu Vũ hỏi. Đối với cô mà nói, giết mấy con zombie bình thường này chỉ cần nhấc tay lên thôi “Cầm đi” Chúng ta nghỉ ngơi một chút, đúng 2 giờ xuất phát. Vương Nhiên quơ quơ chiều khóa trong tay. Hai người liền nhàn rỗi tựa vào ghế sofa. Vận động là không có khả năng, thời điểm này tuyệt đối không thể vận động. Vương Nhiên liền lấy IPAD ra giết thời gian. Thừa dịp còn có mạng Internet, Vương Nhiên tùy tiện chiếu một bộ phim điện nảy nói về zombie tên là “Thế chiến” Xem xong phim cũng không còn nhiều lắm. Vương Nhiên đeo bao lô lên, tay cầm Đường đao. Tô Tiểu Vũ cũng mang rương hành lý lên. Ba mươi cân hành lý, bị cô nâng lên một cách dễ dàng, làm Vương Nhiên không ngừng hâm mộ. Hai người giết một vài zombie cản đường, nhẹ nhàng đi đến nơi để xe dưới hầm. Vừa đến gara, Vương Nhiên liền trợn mắt. Này cũng gần đến bốn mươi con zombie mất. Là ai không có mắt dẫn đến thế này.
0 bình luận