Chương 7: Thật quá đáng!

"Chủ nhân..." “Sao người ta không mặc quần áo vậy?” “Bây giờ cũng trói như vậy sao?”. Tô Tiểu Vuc hỏi. Đang chiếu cảnh các chị gái, không những không mặc quần áo, còn bị trói ở các tư thế vô cùng... “Ách” Vương Nhiên lập tức không biết giải thích thế nào? Không rõ Tô Tiểu Vũ vì biến thành zombie nên đối với loại chuyện này trở nên mờ mịt, hay vẫn là do trước kia cô ấy là cô gái nhỏ gì cũng không hiểu. "Nếu không... Liền trói đơn giản giống như ông cụ sát vách đi". Vương Nhiên quyết định. Rất nhanh Vương Nhiên liền trói Tô Tiểu Vũ thật chặt. Vì đề phòng cô ấy cắn người, còn lấy một cái khăn lông nhét vào, bộ dạng này hẳn là an toàn chứ. “Đêm nay cô ngủ giường, tôi ngủ sofa”. Vương Nhiên ôm Tô Tiểu Vũ lên giường, còn thay cô ấy đắp chăn. Tô Tiểu Vũ dù không thể động đậy, nhưng tâm lý vẫn là ấm áp. Đêm dần sâu. Bên ngoài cửa sổ, thường xuyên truyền đến tiếng zombie gào rống, cùng với tiếng nhân loại thể thảm kêu gào. Thời kì đầu vius bùng nổ, chính là tình trạng như luyện ngục vậy. Rất nhanh số lượng con người liền giảm mạnh, mà zombie dần chiếm lấy thành phố. Sinh tồn sẽ trở nên ngày càng khó khăn hơn. Vương Nhiên đã trải qua giai đoạn này, không kinh ngạc, rất nhanh liền tiến vào giấc ngủ. Mấy giờ sau Tô Tiểu Vũ mở mắt, cô đói bụng. “Chủ nhân còn đang ngủ đâu..” “Không uống được máu, uống chút dịch trắng hẳn là có thể chứ...”. Tô Tiểu Vũ thầm nói. "Ba ba..."Tô Tiểu Vũ dễ dàng cắt đứt sợi dây đang trói mình. Lấy xuống khăn mặt trong miệng, Tô Tiểu Vũ rón rén đi đến trước mặt Vương Nhiên. “Chủ nhân ngủ thật ngon...Chắc là sẽ không phát hiện”. Tô Tiểu Vũ chậm rãi cởi bỏ quần Vương Nhiên. Nhìn thấy cây cột quen thuộc, mắt Tô Tiểu Vũ liền sáng lên. “Ngoan, phải cho người ta nhiều một chút nha..người ta sẽ càng ôn nhu hơn” Tô Tiểu vũ đưa tay ra, sờ sờ trên đầu cây cột. Cây cột dường như đang đáp lại Tô Tiểu Vũ, hơi co quắp một chút. Quy đầu nháy mắt liền đỏ lên. Tô Tiểu Vũ ngọt ngào cười, đem tóc vén lên. Đây chính là động tác chuẩn bị ăn cơm. Lúc này Vương Nhiên chỉ là ngủ chứ không hôn mê, nên Tô Tiểu Vũ không dám làm quá mức kích liệt. Đàu lưỡi nhẹ nhàng ở trên cây cột quét tới quét lui. Không hổ là giáo viên tiếng Anh, đầu lưỡi cực kì linh hoạt, chỉ liếm vào cái, một cỗ chất lỏng liền tràn ra. Bất quá đây chỉ là dịch đầu, lực lượng không nhiều. Tô Tiểu Vũ mỉm cười, nhẹ nhàng đem toàn bộ cây cột ngậm vào trong miệng. Chậm rãi nuốt vào, nhả ra... Bởi vì lo lắng Vương Nhiên tỉnh lại, động tác của Tô Tiểu Vũ thập phần nhẹ nhàng. Chất lỏng không biết tên cùng với nước miếng của Tiểu Vũ gắt gao bọc lấy cây gậy. Thuận theo đầu lưỡi khuấy đảo, cây cột giống như cây cột đưa vào trục lăn máy giặt. Cảm giác tê dại làm cho chân Vương Nhiên không nhịn được run nhẹ vài cái. Tô Tiểu Vũ hoảng hốt, chậm lại tốc độ liếm mút. Không thể làm cho người ta tỉnh lại mất, xấu hổ lắm. Tiết tấu một nhanh một chậm càng có hiệu quả hơn. Mấy phút sau, Tô Tiểu Vũ cảm giác được điềm báo sắp bùng nổ. Lúc này, Vương Nhiên lật người thành nằm nghiêng. Tô Tiểu Vũ lập tức nuốt xuống nước miếng, chờ đợi cháy sơn bùng nổ. Tô Tiểu Vũ hoảng hốt, này nếu nắ xuống đất liền lãng phí mất. Lúc mảnh chỉ treo chuông, Tô Tiểu Vũ di chuyển theo nghiêng đầu ngậm cây cột vào. Chất lỏng màu trắng một chút cũng không lãng phí, tất cả đều bắn vào miệng. Tô Tiểu Vũ thỏa mãn nuốt xuồng chất lỏng màu trắng, sau khi nuốt xong vẫn không quên dùng đầu lưỡi đêm những chất lỏng lưu trong miệng núi lửa kia đào ra. Uống xong, thân thể Tô Tiểu Vũ lại có chút nóng lên. Rốt cuộc là vì có được năng lượng hay vì nguyên nhân khác, cô cũng khồng biết nữa. Cô chỉ đơn thuần là muốn đem quần áo cởi ra. Một cái, hai cái... Chỉ còn lại một chiếc quần lót. Quả nhiên liền mát lạnh hơn. Ăn một lần, nhất định là không đủ. Tô Tiểu vũ nhẹ nhàng vuốt ve cây cột mềm mại “Cố lên nha, tỉnh lại nhanh một chút”.Tô Tiểu Vũ nhẹ giọng kêu gọi. Cây cột hình như cảm nhận được sự nhiệt tình của Tô Tiểu Vũ rất nhanh liền sống lại. Nhưng do Vương Nhiên nằm nghiêng, Tô Tiểu Vũ rất khó tìm được góc độ phù hợp. Nghẹo đầu liền có chút khó chịu... Không bằng... Tô Tiểu Vũ nâng lên cặp vú của chính mình, bọc lại cây cột của Vương Nhiên. Thật sự khe ngực có chút nhỏ, chỉ có thể miễn cưỡng bao quanh côn thịt. Không có cách nào, với Tư thế này chỉ đành làm vậy. Trải qua một phen ôn nhu xoa nắn, cây cột lại phồng to thêm lần nữa. Nhưng mà muốn nó giao ra chất dịch màu trắng cũng không dễ dàng như vậy. Tô Tiểu Vũ dùng tiểu bạch thỏ xoa nắn một phen, còn thường thường dùng đàu vú hồng nhạt cùng cây cột chào hỏi. Nếu không phải vừa chạm nhiều chút cả người liền tê dại, không còn khí lực xoa nắn cây cột, Tô Tiểu Vũ còn rất thích thao tác này. "Ai nha..." "Tư thế này thật không được tự nhiên." Tô Tiểu Vũ cảm giác hiệu suất như vậy hình như không được. "A! Có!" Tô Tiểu Vũ mắt sáng lên, ngồi vào trên bàn trà, sau đó đưa ra đôi chân dài, dùng đầu ngón chân tròn trịa ở trên cây cột đụng một cái. Cảm giác không sai! "Cái này dễ dàng hơn!" Chân nhỏ trắng trắng mềm mềm của Tô Tiểu Vũ ở trên cây cột xoa nắn qua lại. Mặc dù không có thành thạo như tay, nhưng là thắng ở chỗ thoải mái. Thích ứng trong chốc lát, Tô Tiểu Vũ dùng hai tay chống lấy bàn trà, nâng một chân khác lên. Hai chân cùng sử dụng, hiệu suất cao không ít! Trên cây cột dính không ít nước miếng, coi như trơn trượt, không đả thương đến cây cột. Trải qua một phen xoa nắn, Tô Tiểu Vũ cũng thích thao tác này. Chẳng qua, nơi quần lót giống như càng ướt nha. Trong lúc bất chợt, Tô Tiểu Vũ biến sắc. "Không tốt!" Chỉ mải xoa nắn, không chú ý đến Tiểu Hỏa sơn của Vương Nhiên sắp phun trào rồi. Lúc này tiến tới đã không còn kịp rồi. Bất đắc dĩ, Tô Tiểu Vũ phải dùng chân đè lại miệng núi lửa. "Xì xì xì..." Chất lỏng màu trắng nóng bỏng không ngừng phun vào chân Tô Tiểu Vũ. Loại cảm giác này, làm Tô Tiểu Vũ không nhịn được mà run rẩy. Một lúc sau, mới kết thúc phun ra. "Chán ghét..." “Đều dính trên chân rồi...” Tô Tiểu Vũ nâng bàn chân, gương mặt buồn bực. May là mình rửa chân rồi, không có mùi lạ Không thể lãng phí a... Tô Tiểu Vũ đưa dài đầu lưỡi, gian nan liếm đến chân chính mình. Quá trình liếm chân đúng là vừa hạnh phúc lại dày vò Tô Tiểu Vũ sợ ngứa. Cảm giác liếm bàn chân thật sự quá đau khổ. Nhưng lòng bàn chân dính đầy chất lỏng màu trắng, không thể lãng phí. Sau một phen gian khổ phấn đấu, Tô Tiểu Vũ đem bàn chân liếm đến sạch sẽ. Vẫn chưa xong. Có ít nhất một nửa màu trắng chất lỏng thuận theo cây cột chảy xuống. Tô Tiểu Vũ lập tức đưa ra đầu lưỡi, vòng cây cột nghiêm túc liếm sạch. Một chút cũng không có thể lãng phí đây này! Một giờ sau, Vương Nhiên mơ màng có ý thức. Khi mở mắt ra, cả người liền chấn động Này ... Dưới ánh trăng, một cô gái xinh đẹp cúi đầu, dùng gương mặt thỏa mãn hút lấy huynh đệ của mình "Tiểu Vũ, cô ăn vụng!” Vương nhiên gương mặt cười khổ. Nhìn ra được , dây thừng căn bản không hạn chế được cô ấy... "Chủ nhân..." "Tôi chỉ ăn 1 chút!" Tô Tiểu Vũ đưa ra 4 ngón tay, vô tội nói. Vương Nhiên nghĩ sao chỉ có một chút được, eo mình đều có chút chua xót. Ngón tay ngươi đều bán đứng ngươi rồi. Vương Nhiên giận dỗi cùng buồn bực. Mỗi lần nhânh lúc mình hôn mê mà ăn vụng... Quá trình đâu... Chính mình hoàn toàn không được hưởng thụ quá trình nha. Nhìn Tô Tiểu Vũ dưới ánh tẳng xinh đẹp động lòng người, Vương Nhiên có chút không nhịn được. Hắn trực tiếp ôm lấy eo Tô tiểu Vũ. "Ân? Chủ nhân, người đây là muốn..." Tô Tiểu Vũ có chút mờ mịt. "Câm miệng, tôi muốn đánh zombie." Vương nhiên ôm lấy Tô Tiểu Vũ đi hướng phòng ngủ. "Đánh zombie?" Tô Tiểu Vũ ngẩn người. Liền bởi vì chính mình ăn vụng, cho nên muốn đánh mông mình sao? "Chủ nhân..." “Có thể đánh nhẹ một chút sao?’ Tô Tiểu Vũ vô tội hỏi. “Không được, tôi muốn hung hăng trừng phạt em”. Vương Nhiên nhíu nhíu mày. Dám ăn vụng, hôm nay không để em khóc cầu xin tha thứ, anh sống lại kiếp này uống phí rồi. Vương Nhiên dùng sức kéo một cái, trực tiếp đem quần lót của Tô Tiểu Vũ kéo ra. Vương Nhiên kinh ngạc phát hiện, quần xì líp đã ướt hơn nừa, đến mức có thể vắt ra nước. Rất nhanh Vương Nhiên liền biết quần lót Tô Tiểu Vũ liền ướt. Cây cột rất nhanh trượt vào quỹ đạo chính xác. Mặc dù có một chút nhanh, nhưng là thật sự là quá ướt, độ trơn vô cùng đầy đủ. "A..."Tô Tiểu Vũ đau kêu một tiếng. Cơ thể giống như bị xé rách, công kích quá đột ngột làm Tô Tiểu Vũ chưa kịp chuẩn bị tâm lý. Không phải là đánh zombie sao? Như thế nào lại biến thành đâm zombie rồi. Vương Nhiên thấy Tô Tiểu Vũ đau đơn, liền giảm lực độ một chút. Vừa nãy có chút gấp, không cố kỵ đến cảm nhận của Tô Tiểu Vũ, Vương Nhiên có chút tự trách. “A, đừng chậm lại” Tô Tiểu Vũ mới có chút cảm giác muốn đến, liền phát hiện Vương Nhiên giảm tốc độ cùng lực đạo xuống. Vương Nhiên vốn là muốn thương hương tiếc ngọc một phen, bị Tô Tiểu Vũ vừa nói như vậy, thật sự là nhịn không được. Bật hết hỏa lực! Tiếng va chạm trầm đục không ngừng vang lên, mỗi cái Vương Nhiên đều dùng hết toàn lực, đâm đến nơi sâu nhất. Va chạm mãnh liệt khiến cho người Tô Tiểu Vũ như bị điện giật không ngừng run rẩy. Đầu lưỡi cô ấy không tự chủ mà duỗi ra, liếm lung tung, nước miếng không ngừng chảy ra, hai tay nắm chặt lấy ga giường. Loại cảm giác này, so vưới việc uống chất lỏng màu trắng kia càng thoải mái hơn nhiều. Mỗi lần va chạm, Tô Tiểu Vũ đều cảm nhận như có dòng điện chạy qua, làm người ta khó lòng kiếm chế nổi. Rõ ràng ngực bị nắm đau vô cùng, nhưng cô vẫn muốn Vương Nhiên nắm chặt hơn chút nữa. Trong lúc bất chợt, toàn tahan Tô Tiểu Vũ kịch lệt run rẩy, cảm giác mình sắp rút gân đến nơi rồi, toàn thân bắp thịt cũng như thoát khỏi khống chế. Đây là? "A! ! ! ! ! !" Một tiếng thét chói tai vang lên Khoái cảm khắp toàn thân Tô Tiểu Vũ liền bạo phát trong nháy mắt, Tô Tiểu Vũ ý thức có chút mơ hồ, cảm giác tùy thời đều có thể bất tỉnh, thân thể không ngừng run rẩy ... Run rẩy ... . Vương Nhiên biết gia hỏa kia là đến cao trào rồi, Nhưng là hắn vẫn còn chưa tới. Đu sao cũng bị ngậm liên tục bốn lần, không có đến nhanh như vậy. Vương Nhiên không hề giảm bớt tiết tấu tấn công, liên tục va chạm cặp mông mật đào của Tô Tiểu Vũ. "Lật qua!"Vương nhiên tính toán đổi tư thế, từ phía sau tiến công. Trong nháy mắt rút ra đó, Tô Tiểu Vũ kịch liệt run rẩy, lượng lớn chất lỏng trong suốt từ trong sơn cốc phun ra. Một đợt, hai đợt... Làm cho ga giường ướt một mảnh. Vương nhiên ngẩn người. Tình huống này hắn chỉ xem trên phim mà thôi. Không nghĩ tới lần đàu của mình lại gặp được, đây coi nhưu là vận may tốt sao? Cảm thán thì cảm thán, nhưng chiến đấu không thể ngừng. Vương Nhiên bóp cặp mông mật đào hình dạng hoàn mĩ, từ phía sau bắt đầu kịch liệt tấn công. Cây cột thật lớn mỗi lần ra vào đều phát ra tiếng “Xì xì” “Về sau còn ăn vụng nữa không?” Vương Nhiên vỗ mạnh mông Tô Tiểu Vũ tạo thành một dấu tay hồng hồng. Tô Tiểu Vũ tuy rằng cảm giác được đau đớn, nhưng là một loại khác cảm giác càng thêm mãnh liệt một chút... Cô còn muốn Vương Nhiên tiếp tục đánh mông mình. "Không nói lời nào?" "Ba!" Vương nhiên lại một cái vỗ mạnh. Tô Tiểu Vũ nháy mắt ướt hốc mắt, nước mắt trượt xuống đến ga giường phía trên. Không phải là bởi vì đau đớn, mà là khóc vì thoải mái... "Ba!" "Ba!" "Ba!" Vương nhiên một bên va chạm, một bên đánh mông Tô Tiểu Vũ. Rất nhanh, hai bên mông hồng giống như hai quả đào chín , lúc này quả là trở thành mông trái đào rồi. Tô Tiểu Vũ cắn chặt răng, sống chết không chịu nhận sai. Bởi vì vừa nhận sai, chủ nhân sẽ không đánh mông mình nữa. Cái này không thể được. Vương Nhiên càng đánh, mông Tô Tiểu Vũ liền nâng càng cao.Còn thường vặn vẹo vài cái hùa theo Vương Nhiên. Vương Nhiên cũng phát hiện, tiểu gia hỏa kia, hoàn toàn là đang hưởng thụ nha. Thật quá đáng. Vương Nhiên dùng sức nắm hai bên mông Tô Tiểu Vũ, bắt đàu mãnh liệt tấn công. Tô Tiểu Vũ nháy mắt mở to hai mắt. Cô cũng cảm giác được Vương Nhiên gia tăng lực độ, lớn đến nỗi cô chịu không nổi! Lúc này, Tô Tiểu Vũ thật sự tính toán cầu xin tha thứ. Lại như vậy đi xuống, cường đại khoái cảm sẽ làm nàng thích đến bất tỉnh ! Ngay tại Tô Tiểu Vũ chuẩn bị mở miệng thời điểm vương nhiên chấn động mạnh! Núi lửa bạo phát! Lượng lớn chất lỏng nóng bỏng trực tiếp rót vào thân thể Tô Tiểu Vũ. Bởi vì đâm đủ sâu, chất lỏng cơ hồ bắn vào tận trong tử cung. Tô Tiểu Vũ lại lần nữa co rút, Vương Nhiên cũng vậy. Hai người một trước một sau đồng thời không tự chủ mà run lên. Trước khi bất tỉnh, Tô tiểu Vũ nghĩ thầm, thì ra ăn vào hay bắn vào bụng hiệu quả giống nhau đâu này. Sáng sớm hôm sau, Vương Nhiên tỉnh lại, Tô Tiểu Vũ đã không còn bên cạnh. Chỉ có ga giường còn chút màu đỏ sót lại. "Chủ nhân, anh tỉnh rồi!" Ngoài cửa phòng ngủ, Tô tiểu Vũ mặc tạp dề, cầm lấy bát tô thò đầu ra. Nhìn bộ dạng gia hỏa kia, là làm bữa sáng cho mình đi. “Ừ? Em còn biết nấu ăn sao?” Vương nhiên có chút kinh ngạc. “Em chỉ biết làm trứng ốp lết thôi...” “Cho nên liền làm trứng ốp và mì ăn liền” “Chủ nhân mau đến ăn đi”. Tô Tiểu Vũ cúi đầu nói Vương Nhiên mặc xong quần áo liền xuống giường. Đến phòng khách, Vương Nhiên kinh ngạc phát hiện.. Tô tiểu Vũ cư nhiên không mặc gì, chỉ quấn một cái tạp dề. Khá may là rèm cửa đều kéo kín, nếu không nhà đối diện còn người sống, liền nhìn thấy hết. "Tiểu Vũ...Hay là em mặc đồ vào trước đi"Vương Nhiên cố gắng khống chế chính mình, nói. “A...Em mặc vậy không đẹp sao?” Nói xong Tô Tiểu Vũ liền xoay một vòng. Phía sau hoàn toàn không mặc gì, làm cho cặp mông mật đào lộ ra không chút che chắn. Bởi vì mông Tiẻu Vũ rất căng mềm, chỉ đứng thôi cũng nhìn thấy khe hở làm Vương Nhiên nhìn mà trận khí huyết phun trào. “Bộ dạng này của em...Anh không ăn cơm được” Vương Nhiên điều chỉnh góc độ của quần một lát, có chút chật. Tô Tiểu Vũ lè lưỡi, chân trần chạy về phòng. Vương Nhiên lúc này mới thở phào, ăn mì ăn liền. Cuộc chiến đêm qua, thật quá kịch liệt. Hiện tại hắn không những cả người đau đớn chua xót, bụng đói không chịu nổi. Không có viện pháp đối thủ là zombie biến dị quá mạnh mẽ. Nếu nhiều thêm vài con như vậy, mình liền hư thoát mất. Vương Nhiên rất nhanh liền ăn xong bữa sáng. Tô Tiểu Vũ thay sang một cái áo thun rộng thùng thình, ngoan ngoãn đi rửa nồi. Nhìn bóng lưng Tô Tiểu Vũ, Vương Nhiên không khỏi cảm thán. Tại sao trước tận thế mình không tìm được bạn gái như thế này đây. Xinh đẹp, dáng chuẩn, lại ngoan ngoãn nhu thuận. Rõ ràng ở đối diện nhưng lại không hề vô tình gặp được. Chẳng lẽ là do mình cứ ru rú trong nhà sao? Vương Nhiên từ trong tủ lạnh lấy ra lon coca, mở máy tính Tô Tiểu Vũ lên xem. Trên mạng cơ bản là đang thảo luận việc tận thế này. Từ tin tức trên mạng, cơ bản cùng với đời trước Vương Nhiên trải qua giống nhau. Vius khuếch tán cực kì nhanh, trên cơ bản khiến người ta không kịp chuẩn bị. Một số người, ở trên xe công cộng không có cách nào sống sót trở về. Tuần thứ nhất, trật tự coi như vẫn còn. Chỉ là hai ngày trước đã bắt đầu xuất hiện hiện tượng người dân tàn sát lẫn nhau. Một chút vật tư cũng có thể khiến họ liều một phen. Lúc này mọi người mới biết tận thế là thực sự đến. Trên mạng đã bắt đầu có người không ngừng gửi lên sổ tay sinh tồn linh tinh. Vương Nhiên nhìn một chút, thật ra có phân nửa có thể dùng được. Dù sao mấy năm nay, sách truyện phim ảnh liên quan đến zombie cũng không thiếu. Không ít người đều có sựu chuẩn bị về tâm lý. Sau đó Vương Nhiên liền tiếp tục tra đường đi đến siêu thị. Lúc này mới là chuyện đứng đắn. Đến siêu thị phải đi qua hai cái ngã tư. Nhưng phiền toái chính là, xung quanh hai cái ngã tư này đều là khu dân cư, dân cư dày đặc. Trong siêu thị khẳng định cũng có một ít zombie. Chỉ với hắn cùng Tô Tiểu Vũ muốn đi vào có chút khó khăn Vương Nhiên nhéo cằm, suy nghĩ. Lúc này Tô Tiểu Vũ cũng rửa bát xong, ra phòng khách ngồi vào trong lòng Vương Nhiên. Vương Nhiên cúi đầu vừa nhìn, nháy mắt liền sửng sốt. Bên trong áo thun rộng thùng thình của Tô Tiểu Vũ không mặc gì cả. Thật quá đáng! “Chủ nhân, người ăn xong rồi nên đến lượt người ta ăn đi chứ”. Tô Tiểu Vũ cúi đầu, đỏ mặt hỏi. Có một số thứ, sau khi nếm thử, liền không thể nhịn nổi nữa. “Em còn nói nữa hôm qua trộm ăn nhiều lần như vậy, eo anh còn chua đây nè, không được, anh không động được” Vương Nhiên nghĩ thầm, tối hôm qua nhận được vui sướng, nhưng thân thể quả thật ăn không tiêu. Nếu ngày nào cũng giống tối qua, phỏng chừng mình sống không quá một tháng mà tinh tẫn nhân vong mất”. Hơn nữa eo quả thật chua xót, hôm qua dùng sức có chút mạnh. “Không có việc gì, hôm nau liền đến lượt em động đi” Tô Tiểu Vũ nhìn tôi, ánh mắt xinh đẹp mang theo cầu xin giống như chú mèo con chờ xin ăn, làm cho người ta không cách nào từ chối nổi. “Được rồi, được rồi”. Vương Nhiên thở dài. Chính mình bất động là được. “Thật tốt” Tô Tiểu Vũ vui vẻ giơ tay lên. Không chút do dự, Tô Tiểu Vũ lột áo Vương Nhiên ra. “Thành thạo như vậy”. Vương Nhiên ngẩn người. Đương nhiên thành thạo, Tô Tiểu Vũ đã lén làm vậy nhiều lần rồi, một bàn tay cũng đếm không nổi nữa. Nhưung mà lúc này Tô Tiểu Vũ lại tiến hành theo chất lượng, đầu tiên là đem lưỡi với vào trong miệng Vương Nhiên. Đầu lưỡi của hai người dây dưa ở tại cùng một chỗ. Đây là lần đầu Vương Nhiên thanh tỉnh cùng Tô Tiểu Vũ hôn môi, cảm giác còn rất tốt. Đầu lưỡi Tô Tiểu Vũ linh hoạt, làm Vương Nhiên rất khó bắt được nó. Khi Vương Nhiên còn đang chìm đắm trong nụ hôn cháy bỏng, Tô Tiểu Vũ mỉm cười, rút đầu lưỡi ra. Liếm qua cằm xuống cổ, sau đó đi đến ngực. Đầu lưỡi liếm lấy hai hạt đậu nhô ra. Hạt đậu nhỏ bị đầu lưỡi Tô Tiểu Vũ đùa bỡn có chút cứng lên. Vương Nhiên có chút mơ hồ, này cũng được sao? Hơn nữa giống như còn rất có cảm giác. Không đợi Vương Nhiên lấy lại tinh thần, Tô Tiểu Vũ liền tiếp tục đi xuống dạo chơi. Quần...Lúc ngồi thật khó cởi ra mà. Tô Tiẻu Vũ có chút tức giận định đem quần cứng rắn xé ra. “Đừng a, anh chỉ mang theo mỗi cái quần này thôi” Vương Nhiên nhanh chóng tự cởi nút quần, đem quần cởi ra. Cây cột đáng yêu lại xuất hiện lần nữa. Tô Tiểu Vũ đẩy Vương Nhiên nằm xuống, nhảy qua trực tiếp ngồi lên. Phía dưới Tô Tiểu Vũ cũng sớm ướt đẫm, cây cột không chút cản trở liền đi vào tận nơi sâu nhất. “Thật chặt” Vương Nhiên cảm giác phái dưới tiểu Vũ đang cắn thặt chặt. Có chút chịu không nổi nha.
0 bình luận