Chương 6: Mình là Người Thúc Tỉnh sao?

“Zombie coi Tiểu Vũ là đồng loại, nên không công kích cô ấy”. Vương Nhiên rút ra kết luận. Đây chính là phát hiện rất lớn đó! Nếu như Tô Tiểu Vũ có đặc tính kia thật, thì sinh tồn trong tận thế sẽ dễ dàng hơn nhiều. Những nơi zombie tụ tập khá đông, Tô Tiểu Vũ có thể thoải mái ra vào. Thu thập vật tư cũng dễ dàng hơn rất nhiều. Bất quá, trước mắt vẫn cần giải quyết cái zombie tóc bạc này trước đã. “Tiểu Vũ, cô tránh ra, tôi tới giải quyết hắn” Vương Nhiên cần Đường đao, vừa vặn lấy hắn luyện tay một chút. Tô Tiểu Vũ bị zombie chen lấn có chút phiền, giơ tay lên tát một cái. Đầu zombie tóc bạc liền xoay tròn 360 độ sau đó rơi xuống đất, sau đó thân hình con zombie cũng theo đó ngã xuống đất. "Con mẹ nó..." Vương nhiên ngẩn người. Tô Tiểu Vũ nhìn nhu nhược như vậy, thực lực sao lại mạnh như thế. Một cái tát liền bay đầu zombie, Vương Nhiên tự nhận là không làm được. Cho dù nghề nghiệp là vận động viên quyền anh, cũng không cách nào một quyền đánh bay đầu zombie. Lẽ nào, Tô Tiểu Vũ giữ được thần trí của con người nhưng lấy được zombie thực lực sao? “Tiểu Vũ, đến, bẻ thử thanh kiếm này xem có gãy không”. Vương Nhiên đưa kiếm Thanh Đồng cho Tô Tiểu Vũ. “Cạch” . Tô Tiểu Vũ dễ dàng đem thanh kiếm bẻ làm đôi. “Cô thử đánh vào cái chảo này một cái xem nào”. Vương Nhiên lấy cái chảo ra. Tô Tiểu Vũ cảm nhận được Vương Nhiên chú ý đến mình, hết sức kích động, một quyền đánh ra cũng là dùng toàn lực. “Oanh” một tiếng, cái chảo trực tiếp lõm xuống một dấu tay. Vương Nhiên nuốt nước miếng. Thực lực này...So với zombie còn mạnh hơn nhiều. Chẳng lẽ Tô Tiểu Vũ là zombie biến dị sao? Trong tận thế, con người xuất hiện Người Thức Tỉnh thực lực cường hãn, zombie cũng xuất hiện zombie biến dị. Zombie biến dị so với zombie bình thường lợi hại hơn rất nhiều. Trừ bỏ sức chiến đấu mạnh hơn, thậm chí có con zombie biến dị tiến hóa ra dị năng. Nếu không có Người Thức Tỉnh đau khổ chống đỡ, nhân loại đã bị zombie biến dị tiêu diệt sạch rồi. Nếu như nói Tô Tiểu Vũ là zombie biền dị vậy thì khác nào Vương Nhiên có một người hầu nhỏ thực lực cường hãn rồi. Như thế trong tận thế liền có thế đi ngang rồi. "Chủ nhân... Tay đau...". Âm thanh của Tô Tiểu Vũ kéo Vương Nhiên về thực tế. “Tôi nhìn xem..” Vương Nhiên nâng tay Tô Tiểu Vũ lên xem kĩ. Vừa nãy, Tô Tiểu Vũ dùng toàn lực đánh một quyền, vì vậy chỗ đấm cũng bị thương nặng. Gãy xương hay không thì không nhìn ra, nhưng ngoài ra chỗ nắm đấm bị rách da mấy chỗ. Vương Nhiên theo bản năng nâng tay Tô Tiểu Vũ lên, đem chỗ bị rách da thương tổn ngậm vào miệng. Dùng nước miếng tiêu đọ, là phản ứng đầu tiên của Vương Nhiên. Khuôn mặt vốn tái nhợt của Vương Nhiên lập tức ửng hồng. Động tác cảu Vương Nhiên làm tim cô đập rộn lên. Đương Nhiên cũng chính là từu một phút hai mươi lần lên phút ba mươi lần mà thôi. Liếm trong chốc lát, Vương Nhiên mới nhớ tới, Tô Tiểu Vũ là zombie. Zombie cũng cần tiêu độc như vậy sao? Vương Nhiên buông tay Tô Tiểu Vũ ra. “A” Vương Nhiên kinh ngạc phát hiện, vết thương trên tay Tô Tiểu Vũ biến mất rồi. “Lẽ nào, nước miếng của tôi còn có chức năng chữa trị sao?” “Mình là Người Thức Tỉnh sao?”. Vương Nhiên ngây ngẩn cả người. Ở trong tận thế sống sót một năm, hắn chưa bao giờ phát hiện mình có gì đặc biệt. Dù sao, kĩ xảo sinh tồn làm hắn tránh thoát không ít sự tập kích của zombie. Ròng rã một năm, Vương Nhiên căn bản không bị zombie cắn phát nào. Ai biết chính mình lại có dị năng này đâu. Cái gọi là Người Thức Tỉnh, chính là loại biến dị có thực lực vượt qua người bình thường. Đại đa số Người Thức Tỉnh đều là loại hình chiến đấu. Ví dụ như lực lượng lớn có thể nâng một chiếc xe hơi lên. Ví dụ tốc độ nhanh đến có thể di chuyển hàng trăm mét trong 7 giây. Còn có một phần nhỏ Người Thức Tỉnh, tuy rằng không tăng lực chiến đấu, nhưng lại có năng lực khác vượt qua người bình thường. Ví dụ một số người có thể nhìn rõ ban trong đem tối, có người có thể nghe được âm thanh từ rất xa. Vương Nhiên một mực hi vọng có thể trở thành Người Thức Tỉnh, cho dù không tăng sức chiến đấu, thì loại hình phụ trợ cũng được. Không nghĩ tới mình thực sự trở thành Người Thức Tỉnh. Hơn nữa có vẻ năng lực của mình còn rất lợi hại. Như vậy liền có thể hiểu vì sao sau khi Tô Tiểu Vũ cắn mình xong liền khôi phục lại ý thức. Đây là nhờ năng lực của mình nha! Nếu như bên cạnh mình lại có thêm vài người hầu nhỏ như Tô Tiểu Vũ mà nói, thì dù găp phải zombie biến dị hay Người Thức Tỉnh đều không cần sợ. Vương Nhiên liền lên ý tưởng muốn thành lập hậu cung zombie. Đúng, chỉ lấy nữ zombie thôi. “Chủ nhân, người có thể buông tay em ra không?” Tô Tiểu Vũ đỏ mặt hỏi. "A, đúng..." Vương nhiên lúc này mới ý thức được chính mình còn nắm tay Tô Tiểu Vũ đâu. Vừa mới liếm tay người ta xong, lại nắm không buông, thật dễ dàng khiến người ta suy nghĩ nhiều. “Chúng ta tìm chút đồ ăn, sau đó trở về thôi”. Vương Nhiên nói. Tô Tiểu Vũ ngoan ngoãn gật đầu. Hai người tìm kiếm một hồi, thành quả thật ra rất phong phú. Nauwr túi gạo, mấy cân hoa quả, một chút rau dưa cùng trứng gà. Tuy rằng Tô Tiểu Vũ không cần ăn gì, nhưng Vương Nhiên cần nha. Những thức ăn này, tuần này không ăn liền hư mất. Còn chút mì ăn liền Vương Nhiên mang đến, có thể để được rất lâu, có thể lưu lại về sau ăn. Hai người xách đồ ăn lên, trở về nhà Tô Tiểu Vũ. Sắc trời cũng hoàn toàn tối xuống. “Chủ nhân...Buổi tối lúc ngủ, ngài sẽ đem tôi trói lại sao” Tô Tiểu Vũ đột nhiên hỏi. “Trói lại?’Vương Nhiên đột nhiên nhớ đến một chút tài nguyên 18+ của mình. Nhưng rất nhanh, hắn liền ý thức được, ý Tô Tiểu Vũ không phải thế. Tô Tiểu Vũ chắc do nhìn thấy ông cụ kia bị trói trên ghế, nên nảy sinh ý tưởng này. “Đúng vậy, lỡ tôi lại mất đi ý thức, công kích chủ nhân thì sao?’. Tô Tiểu Vũ nghiêng đầu nói. “Như thế...” Vương Nhiên sờ cằm, gật gật đầu. Không phải là hắn không tin Tô Tiểu Vũ, mà là đối với năng lực của mình còn chưa rõ ràng, vạn nhất máu mình với zombie chỉ có hiệu quả tạm thời thì sao?’ Chính mình đem hôm khuya khoắt bị cắn một nhát, chính mình là muốn đi chầu các cụ sao? Vì lý do an toàn vẫn nên trói lại đi. Vương Nhiên lại đi một chuyến đến cách vách, lấy dây thừng về. “Nhưng mà cái này làm sao buộc đây”. Vương Nhiên không có kinh nghiệm không biết buộc như nào. “Xem IPAD để học đi”. Vương Nhiên lấy IPAD từ trong túi ra. Cách buộc dây thừng, giống như có một chút. Tô Tiểu Vũ đến bên cạnh Vương Nhiên cùng xem. Không xem được bao lâu, hô hấp hai người liền dồn dập. Cách trói này làm người ta có chút miên man bất định nha.
0 bình luận
aaa