Vùng Lên!!! Mang Theo Không Gian Vật Tư Về Thập Niên 70 Không Làm Túi Trút Giận
Kim Thiên Dã Mạc Ngư
Chương 408: Đúng Là Có Duyên Phận Quá
Đại khái là nhìn lâu rồi, bà ấy chỉ cảm thấy đôi mắt của mình rất cay, rất muốn khóc, nhưng bà ấy lại không tiện khóc cho nên chỉ có thể liều mạng chớp mắt, kiềm chế nước mắt sắp chảy ra về: “Mấy đứa về rồi à, mau qua đây ngồi, cơm nước đã gần nấu xong hết cả rồi.” Diệp Bảo Châu nghe vậy mới liếc mắt nhìn Thẩm Văn Tinh, sau đó kéo cô ta đi đến trước mặt bọn họ và ngồi xuống. Thẩm Văn Tinh nhìn Cao Hồng Anh và Lục Quốc Đống, cười...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng


0 bình luận