Chương 333: Không Cầu Người

Vu Tuệ cũng không muốn về quê nữa, mơ ước về nông thôn xây dựng lúc trước nghĩ rất đẹp, nhưng về quê rồi mới biết nơi đó vừa ẩm vừa lạnh, ngày nào cũng làm việc mệt đến chết, mấy thôn dân đó vừa thô lỗ vừa vô lý, còn ở chung với bọn họ nữa thì cô ta sẽ phát điên lên mất: “Cha, con không về đâu, ở bên đó vất vả lắm, con đã ở gần bốn năm rồi còn gì!” Giang Tú Linh cũng đứng về phía con gái: “Đúng rồi đấy, không thể về...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận