Chương 3

– Giúp bác một chút… Con… Con có mất gì đâu… Chỉ dùng tay thôi… Lão thở hổn hển, gắt gao kềm chặt tay con bé ôm khít vào dương vật căng cứng của mình. – Không ai biết đâu… Chút nữa thôi… Con Linh cúi gằm mặt, hai gò má đỏ bừng lên làm dấu bạt tay khi nãy cũng chìm lấp không thấy. Cánh tay con bé vẫn căng cứng, nhưng không rụt lại mạnh mẽ như ban đầu. – Ừm… Ngoan… Giúp bác chút thôi… Có ai biết đâu… Lão Dương thì thào, giọng nói hổn hển. Con Linh cúi gằm mặt, đôi vai run rẩy, nhưng bàn tay đã thôi giẫy dụa như chấp nhận. Bàn tay con bé cứng nhắc theo ông nắm lấy khối u to lớn giữa hai chân ông. Lão Dương híp mắt mừng thầm. Túng quá làm liều mà đạt được kết quả bất ngờ. – Con lên đây… – Ông kéo tay con bé. – Không… – Ngồi đây… Có ai làm gì đâu… Con Linh thấp thỏm, không dám nhìn ông, ngồi xuống mép giường. Bờ mông con bé cong tròn hằn lên rõ mép quần lót tam giác nhỏ bên trong. Ông nuốt nước miếng cổ họng khô khan. Không còn kiên nhẫn, ông ngữa người ra giường, mông ưỡn lên, kéo phăng chiếc quần sọt xuống. – Ahh… Dương vật căng cứng to lớn của lão Dương bật ra trong tiếng la hãi hùng của con Linh. Con bé quay phắt người đi, toan vùng dậy. Nhưng lão Dương còn nhanh hơn. Ông níu chặt lấy cánh tay con bé, kéo ghì tại chỗ. Cơ thể con bé run rẩy nấc nghẹn khi bàn tay nho nhỏ mát lạnh của nó bị ông cưỡng ép đặt lên hạ bộ. Dù những ngón tay con Linh cứ cứng đơ, duỗi thẳng, nhưng lòng bàn tay nó bị ông ép chà qua chà lại trên thân dương vật cũng đủ làm ông sướng tê dại. – Bác… Bác hứa là… Con… một lần này thôi… Con Linh mím môi không dám nhìn lão Dương hỏi nhỏ. – Ừ… Một lần thôi… – Chỉ dùng tay… Và không được chạm vào người con… – Ừ… Không chạm… – Và bác sẽ không nói… Không kể cho ai nghe hết. – Ừ… Không kể. Lão Dương đã gấp đến độ con bé dù có muốn cái nhà lão cũng cho. Ông thả tay con bé ra, để mặc trôi nhẹ xuống bìu dái sần sùi của ông. Con Linh mím môi, mặt cúi gằm nhìn xuống sàn nhà. Bàn tay con bé run run mò lên, nhẹ nhàng cầm lấy khối thịt căng tức của ông. – Haayyy… Ahhh
0 bình luận