Chương 1: Dưới Ánh Đèn Văn Phòng
Tôi làm phó giám đốc cho một công ty nước ngoài có trụ sở tại Việt Nam. Tuy mới hai sáu tuổi nhưng năng lực cũng khá lên tôi vừa làm phó giám đốc vừa làm trợ lý cho giám đốc ở đây. Giám đốc ở Việt Nam là một người phụ nữ vừa xinh đẹp. Chị ta hơn tôi 8 tuổi và có chồng đi nước ngoài, đứa con gái mới 7 tuổi thì thường ở với bà ngoại chứ ít khi về nhà, mà có chăng thì cùng chỉ về nhà vào mỗi buổi tối để ngủ cùng với mẹ mà thôi, mọi thứ cần thiết ở công ty thì đều do tôi làm cả, chị chỉ quyết định những cái cực kỳ quan trọng hay đi giám sát công việc mà thôi. Như thường ngày tôi lên phòng của chị để báo cáo công tác. Tôi gõ cửa rồi nói…
– Chị Như à, có trong phòng không em cần mấy cái quyết định mà em không thể ký thay được, em không muốn đưa cho thư ký lên đưa cho chị ký luôn hộ em…
– Được vào đi, chị xem nào. Có gì mà quan trọng thế…
Tôi mở cửa đi vào, hôm nay trông chị thật đẹp với cái váy ngắn cùng với cái áo vest đúng đậm chất của một nữ giám đốc. Chị Như cao một mét sáu ba lên khá phù hợp với bộ đồ này vì khoe được cặp đùi trắng nõn nà, đúng là gái một con có khác càng nhìn càng đẹp khuôn mặt trái xoan trông càng trẻ hơn, nhất là khi chị biết cách trang điểm. Đặc biệt là đuôi lông mày được đánh tỉa rất kỹ, càng tôn thêm vẻ quý phái nhưng tôi nhìn qua cũng biết con người này là con người khá là dâm dật. Gò má cao, được đánh ửng hồng lên trông càng đẹp hơn Tôi cứ ngây người ra mà nhìn chị như vậy, Thấy tôi như vậy thì chị mỉm cười mà hỏi…
– Quân thấy chị hôm nay làm sao mà nhìn chị khiếp thế, cứ như là mặt chị có nhọ không bằng…
– Không phải như vậy em thấy lạ là làm sao hôm nay chị lại trang điểm lộng lẫy thế, chắc lại đi tiếp khách hả, mà cũng không đúng mọi lần em có thấy chị đi tiếp khách mà ăn mặc như thế này đâu, hay là anh về, cũng không phải anh về là chị đã nói rồi, kiểu này là chị đi với anh nào hả, khai ra đi nào…
Chị cầm tập bản hợp đồng khẽ đập nhẹ vào đầu tôi mà nói…
– Ăn nói linh tinh đi với anh nào là anh nào vớ vẩn, hôm nay đi tiếp khách ký một hợp đồng quan trọng với một ông nước ngoài, thì mới cần ăn mặc như thế này chứ, mà em cũng phải chuẩn bị đi, một tiếng nữa đi với chị, Hợp đồng này lớn, không cử những người lơ tơ mơ đi được. Mà ăn mặc đẹp vào, cô thư ký của ông này xinh lắm đấy…
– Thế hả được rồi, em sẽ đi chuẩn bị ngay, thế mình đi xe của công ty hay đi xe của mình hả chị.
– Thôi cứ lấy xe của mình mà đi, xe của công ty có cái nào ra hồn đâu, tiếp khách bình thường thì đi cũng được nhưng đây là khách nước ngoài, thôi cứ lấy cái BMW 750LI của chị mà đi. Bảo mấy đứa đưa những trưởng văn phòng thì lấy mấy cái xe xin xịn vào nhé, đến khách sạn HORISON ký hợp đồng đó…
Tôi về phòng mình chuẩn bị các thứ rồi phóng xe về nhà thay quần áo, nhà tôi cũng chỉ cách công ty có mười phút ô tô thôi lên cũng nhanh, chuẩn bị khá là tươm tất lái con MERCEDES E200 đến công ty rồi lái xe của chị Như đợi chỉ ở cổng công ty. Một lúc sau thì chị đi xuống, nhìn thấy tôi thì chị mỉm cười mà nói…
– Trông chú em lái xe này mới đúng đẳng cấp nhỉ, nhìn cũng đẹp dễ sợ đấy chứ…
– Chị ơi, xe của em ở kia mấy đứa mong mà cũng chưa có tiền mà mua đó, mua con này thì khiếp quá, mà anh ấy ở bên kia thì bao giờ mới về thế chị…
– À cũng phải đến hai năm nữa cơ, ở nhà một mình lắm lúc cũng buồn lắm, thôi đợi mấy ông trưởng phòng lề mề này xong đã rồi mới đi được, đúng là phong cách người Việt cái gì cũng chậm…
– Thôi có mấy khi đi ký hợp đồng ở chỗ sang trọng như thế đâu mà hợp đồng này giá trị bao nhiêu vậy chị em ngah hến 2, 5 triệu đô hả?
– Hơn một chút 2, 8 triệu mà đầu tư sản xuất mấy thứ hàng công nghệ cao có khác, khiếp kinh, mình chỉ ký có một ít thôi đó, còn mấy công ty nữa thuộc tập đoàn ký hợp đồng to nữa cơ, hôm nay cả tập đoàn đi mà…
– Thế à, thế là thích rồi nào đi đi chị gần đến giờ rồi đó…
Chúng tôi đến khách sạn thì cũng có máy công ty con đã đến. Nhìn thấy xe của chúng tôi thì mấy người họ chỉ chỏ, tôi khẽ bảo chị…
– Chị Như ơi, chị em mình đi xe khiếp quá đấy, mấy người họ nhìn rồi kia kìa, đi xe của em cũng đã là được rồi, việc gì mà phải cưỡi cái xe này chứ…
– Chú cứ phải lo nhỉ tí nữa chú xuống sẽ thấy mấy đại gia hơn mình nhiều, như mình thế này là chưa ăn thua gì đâu, mấy người vừa chỉ chỏ chị là bọn vô danh thôi, không có chút gì đâu…

0 bình luận