Chương 4
Cảm giác đau rát mất đi gần hết. Khoái cảm tăng lên nhiều, mông Diễm cứ tự chuyển động vểnh hẳn lên lại còn lắc lắc mỗi khi dương vật con ngựa đấm xuống lúc khúc thịt đó kéo lên Diễm cũng nâng mông lên để dương vật không bị tuột khỏi ấm đạo. Bây giờ không chỉ có tiếng hí đau đớn của con ngựa, tiếng gầm rú giận dữ của bầy sói còn có thêm tiếng thở hổn hển liên hồi và gào thét của Diễm. Cô gào lên mỗi khi đạt đến đỉnh hay những lúc dương vật con ngựa đi quá sâu chọc đến tận cùng của âm đạo và chỉ chút nữa thôi và đâm toạc nó ra…
…
Ánh sáng mặt trời ló dạng xua đi bóng đêm, Diễm từ từ xoay người ngồi dậy. Không còn ngựa hay bầy sói đâu cả, chúng đã bỏ đi đâu mất rồi. Những việc diễn ra trong đêm chỉ là một cơn ác mộng nhưng Diễm khẳng định chuyện đố là có thật. Âm đạo cô vẫn còn tê dai êm ẩm và thỉnh thoảng lại ọc ra từ bên trong một đống nước nhầy nhầy. Đó là một hỗn hợp của dâm khí của Diễm và cả tinh dịch con ngựa nữa. Diễm còn rùng mình khi nhớ lại lúc dương vật con ngựa nó phóng tinh trong lồn cô. Phải nói đó là một cái vòi nước phun xối xả không ngừng. Lồn Cô bên ngoài bị nút chặt bởi dương vật con ngựa nên tinh dịch không trào ra được tích chặt trong Diễm làm bụng cô trương lên như đàn bà chửa. May mà việc đó không diễn ra lâu quá con ngựa phóng tinh xong cu cũng teo nhỏ lại, tinh dịch theo đó thoát ra ngoài. Diễm cũng mê đi…
Từ đó đấy bây giờ đã lâu lắm rồi vậy mà thứ chất nhờn nhờn đó vẫn chưa chảy hết khỏi âm đạo Diễm.
Dù người vẫn còn choáng váng mệt mỏi nhưng Diễm vẫn nghe thấy xung quanh cô tiếng động cơ trực thăng rồi tiếng người ồn ào ngày một rõ hơn hướng về chỗ Diễm. Những thứ này đã xua bầy thú bỏ đi cả con ngựa lẫn bầy sói chạy mất…
– Đây rồi, tôi nhìn thấy một người còn sống – Một người trong đoàn cứu hộ nhìn thấy Diễm anh ta gọi to lên thông báo cho những người khác…
Lúc được đưa lên cáng cứu thương Diễm vẫn còn bàng hoàng. Cô thoát khỏi cái chết theo một cách kỳ lạ. Nhìn qua cửa sổ chiếc xe cứu thương mảng rừng già phía sau ngày một khuất dẫn, Diễm cảm thấy trong lòng mình dâng lên một cảm giác có thể nói là giống như sự tiếc nuối…
Mọi chuyện sau đó diễn ra đúng theo trình tự của nó, Diễm phải tìm cách tránh né việc trả lời tại sao âm đạo lại có vết thương và dấu hiệu của sự giao hợp khi xét nghiệm y tế. Người ta cũng cho rằng chuyện đó là một sự riêng tư và không nên đi vào quá kỹ…
Diễm xuất viện chỉ sau đó 2 tuần, cô hoàn toàn khỏe mạnh. Trở về thành phố với người chồng yêu qúy Diễm thấy cô sẽ nhanh chóng trở lại nếp sống bình thường. Câu chuyện ở khu rừng vào đêm giông bão đó dần dần sẽ phai mờ trong trí óc cô. Nhưng một điều Diễm không ngờ tới là từ ngày đó cuộc sống tình dục của hai vợ chồng không còn như xưa nữa. Chính xác là cô không còn cảm thấy được lên đỉnh cao của khoái cảm khi cùng chồng ân ái nữa. Dù thực sự chồng Diễm là một người đàn ông khỏe mạnh và anh ấy làm chuyện đó thực sự là rất cố gắng Và Diễm cũng cố để hòa nhịp cùng anh nhưng khoái cảm thực sự của cô trong những lần làm tình giữa hai vợ chồng là không có. Diễm biết mình không phải bị chứng lãnh cảm cô vẫn khát khao tình dục, khát khao mãnh liệt nữa là dằn khát nhưng những ham muốn đó không hè được giải tỏa mà chỉ tích tụ thêm qua thời gian…
Diễm cố gắng đóng kịch trong mỗi cuộc ân ái. Cô rên rỉ, cũng thỉnh thoảng la rất to như thể người chồng đã đưa vợ mình lên đỉnh cao của khoái cảm. Việc này làm cho Diễm cảm thấy mệt mỏi, căng thẳng, những lần làm tình giống như sự hành xác vậy mà điều này lại diễn ra gần 5 năm, chồng Diễm luôn đòi yêu vợ mỗi khi anh ấy có chuyện vui, và cả chuyện buồn nữa. Nỗi niềm này Diễm không thể chia sẻ cùng ai kể cả chồng mình và bạn bè thân thiết. Chồng Diễm phải đi công tác ở nước ngoài. Hai vợ chồng phải tạm xa nhau trong vòng vài năm. Chồng Diễm tỏ ra khó chịu nhưng cô thì thở phào nhẹ nhõm vì được yên tĩnh…

0 bình luận