Cô Giáo Xinh đẹp Tên Thủy
Kabuto
Chương 3
– Tuấn thua rồi nhé. Vậy thì từ nay phải nghe lời chị và gọi chị bằng cô giáo nhé.
– Nhưng… – Tôi cố phản đối.
– Không nhưng gì cả. Có ừ hay không nào?
Một lần nữa, bàn tay mềm mại của chị lại đặt trên cổ tôi. Chị hơi đè tay xuống làm tôi thấy hơi khó thở. Lực đè của cánh tay không đủ để làm tôi phục để xin thua, nhưng không hiểu sao lúc ấy tôi lại gật đầu chịu thua. Khi chị Thủy chạm vào chỗ nào trên người tôi thì chỗ ấy lại nóng bừng lên, tim tôi đập mạnh, còn đầu óc thì mụ mẫm ai nói gì cũng gật.
Chị Thủy mặc chiếc váy ngủ bằng vải mềm, nửa kín nửa hở khoe đôi ngực căng không mặc áo lót. Tôi nằm yên, dán mắt vào những đường nét mờ ảo của chiếc núm vú sau làn vải mỏng. Tự nhiên chị Thủy vung tay tát nhẹ vào má tôi. Theo phản xạ tôi đưa tay lên tóm lấy tay chị ấy. Tôi bỗng nảy ra một ý nghĩ. Tôi kéo tay chị đưa ngón cái vào miệng mút thật mạnh, đầu răng cửa cọ vào các đường vân tay. Chị Thủy bỗng rùng mình, giật tay lại. Chị mắng tôi như mắng một đứa trẻ con.
– Tuấn hư quá. – Rồi chị nghiêm mặt lại.
– Từ nay trở đi mỗi khi Tuấn nói gì phải thêm vào câu Thưa Cô, nghe rõ chưa?
Chẳng hiểu sao tôi lại gật đầu.
– Vâng, thưa cô.
Chị Thủy cười thích thú:
– Bây giờ thì bước xuống giường.
Tôi tóm chăn lại quấn quanh người. Lúc đứng xuống đất tôi vờ vô ý ẩy mạnh vào người chị Thủy làm chị ấy loạng choạng suýt ngã. Chị cao giọng:
– À, Tuấn dám vô lễ với cô giáo à? Quỳ xuống.
Tôi quỳ xuống, tinh nghịch chống hai tay xuống đất. Tấm chăn tụt xuống ngang bụng phơi tấm lưng dài ngoẵng của tôi ra ngoài không khí. Thấy tôi hàng phục mau chóng, chị Thủy thích thú cười khúc khích, ngồi lên lưng tôi như kiểu cưỡi trâu. Hai chân chị kẹp vào cổ tôi, hai tay đặt lên gáy tôi, người nhún nhảy. Phần da lưng của tôi tiếp xúc với thân thể chị từ từ nóng bừng lên.
Tôi có cảm giác hình như là chị Thủy không mặc quần lót, cả phần mông của chị rất mềm không có một chút vải nào. Tôi còn cảm thấy buồn buồn khi chị đong đưa trên lưng vì những sợi như sợi lông ngắn cọ vào. Những ngón chân của chị rất đẹp, trắng tinh, đặt trên thảm. Tôi lại tinh nghịch chậm chạp chống hay khuỷu tay xuống đất, hạ thấp đầu xuống ngậm lấy ngón chân cái của chị.
Chị Thủy bỗng thôi không còn đong đưa nữa mà ngồi im mặc cho tôi dùng miệng mút lấy đầu ngón chân. Giống như ngón tay, tôi lại dùng đầu răng cọ vào phần ngón chân nằm chạm đất. Hình như làm như vậy thì chị Thủy cảm thấy thích. Tôi thấy chị bắt đầu nhè nhẹ trượt tới trượt lui trên lưng tôi, hai tay xoa khẽ vào gáy và lưng tôi. Bắp chân trắng nõn của chị cọ vào má tôi, những sợi lông tơ cọ vào da mặt làm tôi cảm thấy buồn buồn. Nghĩ sao, tôi ngoạm miệng vào bắp chân chị, cắn nhẹ.
– Ối!
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC

0 bình luận