Chương 233

“Bựt” – Chợt một tay tôi nhẹ bỗng rơi xuống. – Ha ha… Cảm ơn Siri… Ha ha… Tôi mừng rỡ vùng người ngồi dậy, dùng tay níu sợi còn lại giật thật mạnh. Thứ Tư, còn 1,5 tiếng, – Biết bây giờ là mấy giờ rồi không hả?! – Làm ăn kiểu gì mà giờ này mới về?! – Còn bao nhiêu thứ phải làm?! Vừa dắt xe vào nhà cô Ngọc Nhi, cả đám bạn liền túa ra bao quanh tôi la mắng xỉ vả cái tội đầu xỏ lại đi đứng không đúng giờ. Tôi chỉ biết...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận