Chương 180

– Anh ơi… – Vân Nhu kêu lên đau đớn, vùi mặt vào ngực tôi khóc nức nở. Tôi ôm ghì lấy nàng. Tôi cũng khóc nhưng là những giọt nước mắt hạnh phúc và may mắn. Ông trời đã không tuyệt đường sống của tôi, trả lại cho tôi tình yêu của mình. ——–++++——- Sáng hôm sau, cả nhóm bốn đứa xuống ăn sáng tại Khách sạn. Dương Đông, Hạ Kỳ có lẽ đã trả phòng về từ đêm hôm qua. Bốn đứa quanh quần bốn góc bàn vuông, nhìn nhau mà cười vui vẻ. Mắt đứa nào cũng...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận