Chương 177

Hạ Kỳ vừa đi khuất, Vân Nhu đã nhào đến ôm cứng tôi sụt sùi khóc. Tôi vuốt mái tóc bóng mượt của Vân Nhu, rồi nâng cằm nàng lên, nói: – Hôm nay anh để em thấy một phần đen tối của cha con ông ta… Còn rất nhiều chuyện anh chưa thể nói ra với em… Em chỉ cần nhớ rằng trên đời này… chỉ có hai người… chỉ có hai người em có thể tin tưởng… là mẹ em và anh. Em hiểu anh không? Vân Nhu mím môi lau nước mắt, khẽ gật đầu. ————–+++++———— “Ây...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận