Chương 125

Tôi quay lại nhìn cô Ngọc Nhi, trầm giọng nói: – Cô có tin em không? Cô chưa hiểu tôi muốn làm gì, lau nước mắt, gật đầu. Tôi cầm chiếc gạt tàn thuỷ tinh, bước ra mở cửa, nhìn ra ngoài… Đúng như tôi nhớ. Ngay xéo cửa phòng chúng tôi là một thùng sắt chứa vòi chữa cháy và một công tắc khẩn cấp có lớp kính mỏng che chắn. – Cô theo sát em… Cô Ngọc Nhi gật đầu. Tôi bước ra khỏi phòng. Cầm chiếc gạt tàn thuỷ tinh trong tay, tôi vung tay đập mạnh...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận