Chương 124

Nhưng ở tình cảnh rối ren này, tôi đã không còn lựa chọn nào khác… Tôi thấy mình như một thuyền trưởng lái con tàu đi xuyên vào đêm đen, chỉ thầm cầu nguyện không chạm vào đá ngầm bên dưới. Năm phút sau, cánh cổng sắt bật mở. Mẹ Vân Nhu bước ra lên xe. Chiếc xe đi khuất, cánh cổng đóng lại im lìm không chút động tĩnh. Lòng tôi trầm xuống, nỗi lo lắng bất an thật sự đã vượt quá ngưỡng chịu đựng của một đứa con trai chưa đầy 18 tuổi. Tôi nhìn chằm chằm...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận