Chương 108

– Khoan đã… Cô… Khoan đã… Nghe tôi hô lớn và tiếng bước chân huỳnh huỵch gấp gáp của tôi, cô Ngọc Nhi mặc trên người chiếc áo ngủ mỏng manh tựa người trên cầu thang lầu một, bật cười giòn tan: – Khoan khoan cái gì chứ?! Cô nói đùa thôi… Hi hi… Ngọc Trâm sẽ về đó… Không tắm chung được đâu… “Ầm…” – Lại một tiếng động lớn như động đất dội lên từ phòng khách. Tôi chết sững giữa thành cầu thang bất lực nhìn cô. Xong rồi ah. – Tiếng gì vậy ah?? Lúc này,...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận