Chương 2
Về chuyện từ chối tìm bố mẹ vợ để vay tiền, không chỉ vì vấn đề sĩ diện của bản thân, còn bởi vì Mỹ Lan có một người em trai, hiện đang học đại học, trong suy nghĩ của Tuấn Kiệt, thế hệ trước hầu hết đều tích cóp tiền để cho con trai, nếu như đều tiêu hết vào người con rể như anh, không chừng em trai của Mỹ Lan lại nói ra những lời không hay, cho nên dứt khoát vẫn là đừng mở lời vay tiền.
Chỉ là đối với Mỹ Lan, trong lòng Tuấn Kiệt vẫn mang theo một chút áy náy.
Ở nhà, vì tính cách của Mỹ Lan tương đối mạnh mẽ, rất nhiều chuyện trên thực tế đều do Mỹ Lan làm chủ nhưng Mỹ Lan không phải là kiểu người tùy tiện sai khiến chồng.
Ngược lại, gặp rất nhiều chuyện, cho dù là một số mâu thuẫn, so với Tuấn Kiệt do dự không biết nên mở lời thế nào thì Mỹ Lan tính tình vui vẻ luôn là người đầu tiên đưa ra, hai người ngồi lại với nhau nói ra những lời trong lòng, rất nhanh có thể khiến cho mọi chuyện có được đáp án mà cả hai đều hài lòng.
Cho nên từ khi kết hôn đến nay hơn một năm, hai người không phải là không có mâu thuẫn, chỉ là đều được giải quyết dưới sự chủ đạo của Mỹ Lan, cách tương xứ của hai người tốt hơn nhiều so với những cặp vợ chồng trẻ mới ở với nhau vài tháng đã xảy ra mâu thuẫn rồi ly hôn.
Chỉ là chuyện bán nhà này, đây là lần đầu tiên Tuấn Kiệt không nghe theo ý kiến của Mỹ Lan, một mình anh tự ý quyết định làm, dẫn đến việc hai người mới ở nhà mới được hơn nửa năm đã phải chuyển đến căn hộ cho thuê này, điều này khiến Tuấn Kiệt cảm thấy mình quả thật có lỗi với Mỹ Lan.
Không chỉ vậy, sau khi chuyển đến căn hộ này, Tuấn Kiệt còn bất ngờ phát hiện ra một chuyện, đó chính là không hiểu vì sao, Mỹ Lan lại ghét ở trong căn hộ cho thuê đến thế, giống như ở đây khiến cô cảm thấy rất khó chịu vậy.
Về vấn đề này, Tuấn Kiệt cho rằng có thể đây là yếu tố tâm lý đặc biệt của Mỹ Lan, dù sao thì mỗi người ít nhiều đều có những tật xấu kỳ quặc của riêng mình, điều này khiến Tuấn Kiệt không suy nghĩ nhiều, chỉ là khiến cho sự áy náy trong lòng anh thêm một phần.
"Thế thì tốt, chỉ cần mẹ có thể khỏe lại thì cái gì cũng tốt."
Mỹ Lan thở phào nhẹ nhõm, trên mặt thoáng có chút do dự. Cuối cùng vẫn mở lời nói ra.
"Chồng à, chúng ta không thể mãi sống trong nhà thuê được, em thấy vẫn nên tìm bố mẹ em vay tiền, nhanh chóng mua lại nhà của chúng ta."
Nghe thấy lời này, Tuấn Kiệt cười khổ.
"Nhưng mà em không thể không cân nhắc đến cảm nhận của em trai em được, nếu như chúng ta thực sự đi vay tiền, không chừng em trai em sẽ tức giận thế nào đấy."
"Cậu ấy dám!"
Mỹ Lan nhíu mày, cả người trông rất mạnh mẽ, Tuấn Kiệt vốn yếu đuối trong lòng không khỏi giật mình.
"Cậu ấy là con trai của bố mẹ em, chẳng lẽ em không phải là con gái của bố mẹ em sao? Em gặp khó khăn, bố mẹ dùng tiền cho em cũng là lẽ thường tình. Hơn nữa, từ nhỏ em trai em đã nghe lời em nhất, cậu ấy cũng không có gan lớn như vậy để tức giận với em."
"Nhưng mà…"
Tuấn Kiệt không biết phải nói gì, Mỹ Lan là một người phụ nữ mạnh mẽ, điểm này trái ngược với sự nhu nhược của anh, hiện tại anh đã đi vào nhịp điệu của Mỹ Lan, vừa định nói gì đó đã bị cắt ngang.
0 bình luận